Ảnh bìa của undefined
ảnh đại diện của undefined
c/neuconfessions
mer.icy
một năm trước
Nghe theo tiếng gọi con tim hay đạt được thành tích, làm hài lòng người khác
Chào các cậu, mình là một cô học sinh lớp 9, mình vừa trải qua kì thi HSG cấp thị xã và may mắn rằng mình đậu cả 2 môn văn-sử vào top 8. Nghe có vẻ thú vị và phấn khởi nhỉ, nhưng thực sự bây giờ mình đang đứng giữa ranh giới "Nên hay Không Nên". Ban đầu, mình chỉ theo học văn thôi, nhưng cô dạy sử cho mình thấy mình có trí nhớ tốt qua 1 vài lần kiểm tra bài cũ nên đã rẽ cho mình một hướng đi là thi SỬ. Khó có thể chấp nhận liền đúng không, 1 môn thôi đã đủ mệt rồi nay lại thêm 1 môn nữa chắc đuối mất. Nhưng khoảng time đó văn phong của mình không có đặc biệt cho lắm nên cô giáo chủ nhiệm cũng khuyến khích mình nên có thêm 1 sự lựa chọn để phòng trừ. Quá táo bạo đúng không, và rồi mình học cả 2 môn để thi HSG. Và bất ngờ thay mình đậu các cậu ạ, cả 2 môn mình đều giải nhì và vào vòng sau. Chuyện bắt đầu từ đây, môn sử như mình nói học chỉ để trải nghiệm và mình đã đạt đc thành tích ngoài mong đợi nên mình nghĩ mình dừng lại ở đây là được rồi. Thời gian còn lại sẽ dành cho môn mình theo chuyên sau này là môn VĂN á. Thế nhưng cô giáo không chịu cho mình bỏ sử, bởi vì thi 1 môn mà trật top 4 thì tiếc quá, với lại khả năng cạnh tranh ở văn là khó nhằn hơn... mình biết chứ, nếu mình đủ cố gắng thì môn sử vào top 4 quả là không khó đối với mình. Nhưng mng làm sao hiểu được học sử nó vất vả và làm mình chán nản quá, hơn hết đó còn là môn học mình không theo học chuyên và cũng không có ý định đi sâu vào, VẬY HỎI MÌNH DÀNH THỜI GIAN CHO SỬ LIỆU CÓ ĐÁNG KHÔNG? Thành tích thi tỉnh nếu môn sử mình có thì nó cũng không làm mình vui bởi mình học nó hời hợt, không chút đam mê thì mình có xứng với cái danh hiệu" HỌC SINH GIỎI CẤP TỈNH". Có thể kì thi top 4 văn mình không đậu nhưng mình cũng cảm thấy vui vì mình đã hoàn thành 1 cách hết mình, đúng với đam mê thực sự. Bây giờ mình mà có thi sử thì chắc mình không làm bài tốt được đâu vì mình không muốn theo học môn mình không đam mê ( dù nó nằm trong khả năng của mình ). Có vẻ mng xung quanh không học sử nên khó mà hình dung và thấu hiểu cho nỗi lòng của mình. Cô giáo đặt sự kì vọng quá cao càng khiến mình hụt hẫng và áp lực hơn... đôi lúc trong một khoảnh khắc bất chợt nào đó, mình sẽ một lần hành động và tôn trọng quyết định cá nhân.... Các cậu nếu có lời khuyên gì có thể giúp mình được không, mình thực sự rất rối và tất cả mình cũng muốn con đường cấp 3 hoàn thiện hơn thôi. Nếu giờ mình sợ mất lòng thầy cô thì ai sẽ là người thấu hiểu và giúp đỡ mình đây??????