Ảnh bìa của undefined
ảnh đại diện của undefined
c/traitimheart
muaxuannho
8 tháng trước
mùa đông cô đơn
Hình mô tả cho bài confession
giây phút cô đơn nhất có lẽ là lúc chính mình không bắt kịp được cuộc trò chuyện lúc ấy. Không biết từ bao giờ mà mình không còn muốn tham gia vào các cuộc trò chuyện nữa. Mình muốn ngồi lắng nghe hơn là chủ động mở lời. Có lúc ngẫm nghĩ lại thấy cô đơn nhưng mình tự cảm thấy bản thân không còn hứng thú với những điều đã từng là niềm vui ấy. Những người bạn ấy vẫn là người bạn thân thiết nhưng lại không còn là người để mình sẵn sàng sẻ chia. Có những câu chuyện mình nói ra với mong muốn có được sự đồng cảm lúc cô đơn, song không phải lúc nào cũng như mình mong đợi. Có phải là do bản thân đã quá nhạy nên mới xa dần với mối quan hệ xung quanh?