Noname
2 năm trước
Mít ướt là sai ạ ?
Chuyện là đang thi thì mẹ bắt em đi làm căn cước công dân (vì ba em đã lên ngồi chờ giữ chỗ cho em) nên em đã giải thích là đang thi không đi được, thế là mẹ chửi em. "Không đi thì thôi nghỉ làm", em là một người dễ nước mắt nên đã khóc. Mẹ em mắng "Có thế cũng khóc, mày thấy tao không ai ăn hiếp tao đánh lại liền. Chứ như mày mới bị người ta chửi là khóc. Mày chưa làm người lớn nên đâu biết tao khổ như nào, sao tao khổ với mày quá". Em thì vừa khóc vừa im lặng nghe chửi đến cuối, và gần hết giờ em phải xin cô cho thoát sớm để đi làm căn cước công dân. Đến nơi em vẫn khóc vì đây là lần đầu tiên có chuyện vượt quá tâm lí nên em cứ khóc mãi. Cố nín rồi đi rửa mặt tận mấy lần về đến nhà thì đó stress + khóc nên đầu em như muốn nổ tung, về thì bà và bố em hùa theo chửi em, mẹ lại chửi về vụ khóc nữa. Hôm sau xuống ăn cơm thì mọi người rất quan tâm em và em thì không thích cái không khí giả tạo này nên ăn xong em liền chạy lên lầu nôn,(em xin lỗi không có ý gì với gia đình đâu nhưng em buồn nôn thật), em ngủ nhiều và stress một chút. Mẹ đã thành công khiến tâm lí con xấu đi rồi đấy, giờ mẹ vui chưa ?