c/chuyencuaem.page
Ume Đam và Ngôn
một năm trước
Lỗi đau khi còn là học sinh
Hôm nay mình lên đây muốn các bạn góp ý chút chứ thật sự mình không chịu nổi quãng thời gian bị giày vò này! Từ trước đến nay mình là đứa ít nói và cũng chẳng có nhan sắc nổi bật hay hơn người, như thế hình như chưa đủ, mình lại còn có tính nhát nhát với cả hiền lành nữa chứ. Chính vì thế mà khi chuyển vào lớp mới làm gì có được yên mà học đâu? Mấy đứa trong lớp thấy mình là nó lại không ưa, cứ gọi mình là "con điên" các kiểu ạ. Bề ngoài thì mình chẳng nói gì đâu, nhưng sâu bên trong mình đau lắm, mỗi lúc như thế chỉ biết kìm nén nước mắt lại mà đối mặt. Bạn bè thì cũng tạm ổn, sao lại nói là tạm ổn nhở? Vì tại mình chơi với toàn đứa "sống lỗi", sao lại gọi là sống lỗi? Đây không phảu là mình vu oan mà là nói thật hoàn toàn, trước mặt ủng hộ mình, sau lưng lại chửi mắng, lăng mạ. Mình cũng biết chứ, nhưng làm gì có can đảm mà nói ra, vì sao đó à? Vì mình sợ sẽ chẳng còn ai chơi với mình nữa, mình sợ cảm giác mỗi lần đến lớp vào giờ nghỉ giải lao lại phải ngồi cô đơn không ai hỏi han, hết tiết lại đi về như một đứa vô hình. Cả lớp cũng dần xa lánh mình, bắt đầu TẨY CHAY mình, chuyện này mình cũng biết, nhưng lại coi như chưa biết. Nhiều người sẽ nói mình ngu ngốc, ngu ngốc vì gì cơ? Vì chẳng biết nói lại bọn họ :) Mình mong những bạn đọc xong bài viết này sẽ cho mình lời khuyên đúng đắn coi như là đang giúp một đứa "thèm khát sự quan tâm" nhưng lại làm không được