admin
5 năm trước
#KTX_Cfs7593 ——- 4/19/2018 23:01:00 “Tôi không viết cho người thất tình, tôi viết cho người
#KTX_Cfs7593
——-
4/19/2018 23:01:00
“Tôi không viết cho người thất tình, tôi viết cho người đã khiến người khác thất tình”
[Hồi 1]
14/4/2018
Sau một thời gian dài cố gắng kìm nén cảm xúc trước mặt mọi người và trước mặt người thương, Dương không thể nào cứ tỏ ra rằng lòng mình đã an yên mãi như vậy được. Đêm 13/4, cô thao thức mãi tới 2h30 sáng, lòng trằn trọc, tự ám ảnh bởi những dòng tin nhắn không đao to búa lớn nhưng lại sắc bén đến mức khiến cả con tim và ý thức của cô nứt thành từng khối, khối lớn có, khối bé có, cả những mảnh vụn vặt cũng có….Và cô đã nghĩ, cô cần tập trung vào làm việc gì đó đủ sức hút hồn cô, đủ sức chiếm lấy khoảng thời gian rảnh rỗi chút ít còn sót lại sau những giờ làm việc căng thẳng.
Cô suy nghĩ: làm việc tiếp ư? Không đời nào, cô yêu công việc, nhưng không muốn dùng nó làm thứ để lấp liếm đi tâm hồn đang đổ vỡ, lại càng không muốn trở thành người suốt ngày chỉ công việc và công việc. Cô làm việc, đồng nghĩa với việc cô cũng sẽ không <a href="https://confession.vn/13269-e-la-con-gai-chua-yeu-lan-nao-nhung-luon-ban-khoan-khi-yeu-nhau/" title="để những" alt="để những">để những</a> người có liên quan rảnh rỗi nghỉ ngơi. Cô sẽ hỏi, sẽ đề cập tới công việc vào những lúc 0h hay 1h sáng ư? Không đời nào!
Đọc sách? Dương nhếch mép cười. Cô thừa biết rằng cô không đủ thích sách để đắm chìm trong nó mà quên đi một người. Cô bị chia chí khi cuốn sách không còn những đoạn cao trào. Cô sẽ gập lại trong một thời gian dài, và sau khi mở ra để đọc tiếp, Dương nhận ra mình đã quên mọi thứ trong đó. Lại cặm cụi đọc lại. Không ít lần.
Và thế là, Dương bắt đầu viết về câu chuyện của mình. Viết như một tác phẩm do cô tưởng tượng ra…Dương là ác nữ mơ mộng. Cô mong muốn những gì mình viết sẽ lọt vào đôi mắt đẹp ấy của <a href="https://confession.vn/chuyen-kinh-hoang-1h-sang-dao-ke-co-roi-ien-chich-chi-biet-cam-ta-chua/" title="anh" alt="anh">anh</a>. Anh sẽ đọc được, và trong những giây phút mơ hồ, anh nghĩ đến cô. “Có phải Dương viết? Dương đáng ám chỉ mình?” và một câu hỏi quan trọng hơn “mình thực sự đã làm điều tồi tệ ấy với Dương?”. Biết đâu được!
----------------------------------------------------
Ngày 20 tháng 11 năm 2017
Dương bắt đầu thực tập. Cô không phải là người thích mạo hiểm, trước những sự việc quan trọng trong cuộc đời, cô lại càng không muốn mạo hiểm. Dương hay thích đổ thừa hoàn cảnh, đổ thừa con người. Cô vào học tại một trường danh giá nhưng kết quả học tập không đạt loại giỏi, Dương tự cho rằng vì ban đầu cô đã không muốn học trường này, ngành này nên việc chán nản trong việc học là điều tất yếu. Cô không cho phép người ngoài nhìn thấy sự yếu kém của mình nếu lý do của sự yếu kém ấy là xuất phát từ bản thân….Nhưng lần này, cô quyết định đặt cược. Cô lặng thầm hoạch định con đường cho mình. Cô xin vào thực tập tại một công ty không hề liên quan đến chuyên ngành. Cô được nhận.
Ngày 20/12/2017, Dương thấy may mắn vì được làm việc ở đây.
Ngày 20/1/2018, đôi lúc stress vì công việc và việc học đan xen, dồi dập, Dương vẫn thầm cảm ơn vì quyết định khi ấy của bản thân.
Ngày 20/1/2018, Dương không thấy thoải mái lắm ở công ty <a href="https://confession.vn/12354-bi-tan-o-tu-1-lan-va-xe-minh-la-nu-k57-cach-2-thang-trong-1-lan-lang-thang-tren-uong-khuat-duy/" title="nhưng suy" alt="nhưng suy">nhưng suy</a> nghĩ ngày ngày được đến công ty chưa bao giờ khiến Dương cảm thấy không hạnh phúc. Cảm giác khi thích một người và cố kìm nén nó có phải hay gây ra những cảm tình mâu thuẫn như thế?
Ngày 14/2/2018, Dương cảm thấy khó chịu, cực kỳ khó chịu, thiếu điều muốn nạt nộ thẳng vào mặt người vừa gửi những dòng tin nhắn đó với cô. Cô bắt đầu tự đặt câu hỏi “nếu như chuyện gì xảy ra cũng có lý do của nó, vậy thì những chuyện vừa xảy ra trong một tháng vừa rồi sẽ dẫn cô về đâu?”
_Có ai còn muốn nghe câu chuyện của Dương không?_”
——-
#Garu