Ảnh bìa của undefined
ảnh đại diện của undefined
c/gay18cfs
admin
5 năm trước
#G28997 Lần nào mình chia tay em cũng chuẩn bị tâm lý sẵn - đây
Hình mô tả cho bài confession
#G28997 Lần nào mình chia tay em cũng chuẩn bị tâm lý sẵn - đây là lần cuối - sẽ không bao giờ được gặp lại anh nữa. Nhưng rồi mình lại quay lại với nhau. Lần này thì không. Em biết lần này chắc chắn là lần cuối. Và em cũng không muốn cố gắng nữa. Những hành động điên cuồng cuối cùng của em - chính em còn cảm thấy nó thiếu đi một cái sự gọi là chân thành. Có thể là do mất niềm tin, hết hi vọng. Hoặc đơn giản là trong tiềm thức, từ những lần chuẩn bị tâm lý để chia tay, chính em cũng tách xa dần anh rồi. Em buồn, em bực bội nhưng em không có còn khóc thành tiếng <a href="https://confession.vn/chuong-bao-thuc-keu-cu-nhu-ko/" title="được nữa" alt="được nữa">được nữa</a>. Em đã để anh ra khỏi trái tim mình từ lúc nào hay sao? Mà tại sao em không có còn cái cảm xúc để khóc ra thành tiếng nữa. Em đã <a href="https://confession.vn/14227-chieu-cao-va-ngoai-tinh-minh-la-mot-sinh-vien-moi-ra-truong-va-c/" title="hết yêu" alt="hết yêu">hết yêu</a> anh như vậy à? Vậy tại sao em lại thức dậy vào lúc 2 giờ sáng. Điều đầu tiên em nghĩ là về anh. Về cái lần đứng trước ngõ nhà anh lúc mình mới quen nhau, cố trả anh 200k vì muốn share nhưng anh không cho rồi hôn anh với toàn bộ tình cảm của em lúc đấy. Đấy là một trong những giây phút em nhận ra em đã yêu. Và lúc đấy em đã thấy rất rất hạnh phúc thế nào. Bây giờ thì em không thấy buồn. Em không thấy mất mát. Em không cảm thấy bất cứ điều gì nữa. Con người có giới hạn, quá tam ba bận nên em hiểu em hết cơ hội rồi. Em nghĩ là mình chỉ tìm mọi lý do để kết thúc mối quan hệ này thôi. Vì em muốn được yêu. Em <a href="https://confession.vn/co-1-kieu-co-on/" title="muốn người" alt="muốn người">muốn người</a> yêu em phải thấy dù em là một con lợn xấu xí, nhưng vẫn thấy em hấp dẫn. Với em yêu thì sẽ là như thế. Em sẽ làm bạn với anh nếu được. Một cách bạn bè nhất. Vì em sẽ không bao giờ cho phép mình lặp lại sai lầm cũ. Nên từ mai anh cứ thoải mái với em nhé. Em yêu anh đến mấy thì tình cảm ấy cũng đã vơi dần rồi. Sẽ có ngày em nhìn lại và cảm thấy - ừ - đấy là một kỷ niệm hạnh phúc - nhưng em đã hoàn toàn không còn tình cảm với anh nữa. --------------------------------------------- Có một cậu bé ngốc nghếch cũng từng nói với anh về rất nhiều những lần cuối như vậy khi cậu ấy gặp bế tắc trong chuyện tình cảm. Lần đầu thì anh tin, lần thứ hai anh vẫn tin, nhưng lần cuối thứ ba thì anh chỉ cười thôi. Em sẽ còn những lần cuối nữa, có thể là trên thực tế, cũng có thể là trong mong muốn của bản thân. Tình cảm vốn dĩ như vậy. Chia tay chính là chia tay, rời xa chính là rời xa, lý do, sự nuối tiếc hay đúng sai, vốn dĩ chẳng hề còn quan trọng. Một thời gian nữa em sẽ hiểu, lần cuối cùng thực sự, đơn giản chỉ là một ngày bình thường, em thấy cảm xúc bình thường, và đối xử với bản thân một cách bình thường. Nhớ nhé, em hãy tìm cách khiến cho bản thân cảm thấy thoải mái, chứ không phải là cậu ấy. -#AD20-