admin
5 năm trước
#G28846 Làm gay nếu như không come out thì sẽ luôn phải giấu giếm không
#G28846
Làm gay nếu như không come out thì sẽ luôn phải giấu giếm không tự do, ít nhất cũng nên nói với gia đình để được thoải mái hơn trong chuyện tình cảm. Các bạn thường <a href="https://confession.vn/14813-chia-tay-vi-khong-i-tiem-phong-khong-biet-co-ai-bi-nhu-em-khong/" title="nghĩ vậy" alt="nghĩ vậy">nghĩ vậy</a> đúng không? 2 năm trước tôi cũng nghĩ như vậy và giờ thực sự hối hận về điều đó.
Tôi là con một, từ bé đã luôn phải chịu áp lực phải giống bạn này bạn kia, noi gương anh này chị nọ mà học cho tốt. Ngày bé không được đi chơi cùng chúng bạn, chỉ cắm đầu học và học suốt ngày, gồng mình lên chịu đựng. Học nhiều dĩ nhiên mang lại điểm số đẹp và thành tích trên lớp, trở thành đề tài cho mẹ khoe với mấy bà hàng xóm mỗi tối. Và trong mắt mấy bà hàng xóm thì tôi là "con nhà người ta" khiến mấy bà ấy suốt ngày về mắng con mắng cái, thành ra lũ trẻ trong xóm không ai thèm chơi làm tôi ngày càng thui thủi một mình.
Đến năm học đại học, lúc đó đã biết giới tính của bản thân, với tuổi trẻ muốn yêu đương và những câu chuyện come out sống thật làm tôi quyết định nói với bố mẹ mình, nhưng cuộc sống vốn phũ phàng, hai ông bà già không những mắng chửi thậm tệ, còn không cho tôi lên Hà Nội để đi học tiếp, nhốt ở nhà để quản thúc và "chữa bệnh". Ngày qua ngày mời đủ các thể loại bác sỹ về khám. Người tốt thì nói thẳng luôn gay không phải bệnh mà chữa, còn mấy cha lang băm cứ phán chắc nịch là chữa được rồi kê đống thuốc đắt tiền, hai ông bà già nhà tôi cứ cắm đầu tin rồi thấy tiền mất không mang lại kết quả càng sỉ vả nhiều hơn. Rồi chuyện lan ra trong xóm, mấy bà già rỗi công rỗi việc dèm pha và nói kháy càng làm mẹ tôi tức điên và hành hạ thằng con trai của bà bằng đủ loại thuốc mỗi ngày, những mong con bà sẽ lại "thẳng". Bất lực với thuốc "tây", ông bà già <a href="https://confession.vn/11903-vo-tuong-lai-ko-biet-don-dep-nau-com-nhung-me-lai-rat-ung-y-minh-k49-chac-so-voi-phan-lon-cac/" title="bắt đầu" alt="bắt đầu">bắt đầu</a> chuyển sang tâm linh với mấy lão thầy cúng. Đủ trò bày ra, lập tế đàn, hắt máu chó mực, lấy cành dâu quất đuổi ma. Tôi bị hành hạ cả về thể xác lẫn tinh thần từ giữa trưa nắng đến tối mịt, bị trói cởi trần nằm giữa sân, hàng xóm bu lại xem. Nhục nhã không thể tả. Cuối cùng, sau gần ba tháng, hai ông bà không "chữa bệnh" cho tôi nữa, mà bàn nhau định tống thằng con trai của họ, đang bình thường khỏe mạnh, vào viện tâm thần...
Vậy đấy, tôi nghe tin và quyết định trốn đi. Nhân lúc bố tôi chưa về, mẹ đang nấu cơm và tôi được thả ra khỏi phòng để đi tắm, tôi lấy trộm chìa khóa nhà và vài trăm nghìn trong ví của mẹ, mở cổng và chạy một mạch trốn đi, bắt xe ôm đi cách nhà hơn chục cây số để bắt xe xuống Hà Nội, sống nhờ nhà trọ người yêu tôi lúc đó. Em ấy cũng hiểu hoàn cảnh và cho tôi ở cùng. Đến bây giờ đã hai năm rồi không về nhà, cũng không dám quay lại trường đại học nữa. Thỉnh thoảng gọi điện về nhà, thì mẹ chỉ lạnh nhạt nói "mày không phải con tao"
Vậy đó, cuộc sống không phải lúc nào cũng giống trong truyện, nên tôi muốn khuyên các bạn nên suy nghĩ thật kỹ, dựa vào thái độ trong gia đình mà quyết định, đôi khi giữ kín còn hơn nói ra, như tôi chẳng hạn. Giờ đã 23 tuổi rồi, học hành dở dang, có nhà không về được, thực sự hối hận khi nói ra
------------------------
Thực sự đây là 1 câu chuyện rất buồn. Min đã nhiều lần đề cập trong các cfs trước, đó là thời điểm come out vô cùng quan trọng nhé các bạn. Min khuyên các bạn nên come out vào thời điểm mà bản thân biết chắc rằng lúc đó nếu gặp tình huống xấu nhất vẫn có thể tự nuôi sống mình. Rất tiếc là bạn đã come out quá sớm, lúc còn chưa học xong. Đừng nhìn các cfs màu hồng trên page <a href="https://confession.vn/10385-so-phan-phet-thuc-ra-bat-nguon-tu-tieng-anh-la-tu-fate-la-so-phan-a-um-la-so-phan-ban-toi-k48/" title="rồi nghĩ" alt="rồi nghĩ">rồi nghĩ</a> cuộc sống của mình cũng sẽ như vậy nhé các bạn, nó muôn màu lắm
Mong bạn luôn mạnh khoẻ và sớm được gia đình chấp nhận, dù biết điều đó hơi khó
- Min -