admin
5 năm trước
#G28060 t vô tình gặp m khi đang quét zalo tìm bạn. Mới vào năm
#G28060
t vô tình gặp m khi đang quét zalo tìm bạn. Mới vào năm nhất, nhập học trễ, lại là người khép kín nên mấy tháng ròng t chẳng có ai để đi cùng. t add zalo vì t thấy cái bản mặt của m, dễ thương lắm. Lúc đấy t chả nghĩ m giống t đâu. Chat chit một thời gian, t biết m với t cùng quê, nhà cách nhau có 2 cây số. Thế mà chả biết mặt nhau cơ. Càng ngày số lượng tin nhắn của t và m càng nhiều, và t nhận ra rằng m ở cùng dãy trọ với 2 nhỏ bạn cấp 3 của t (cũng là bạn m mà t chả biết). T đã lướt qua m vài lần khi qua thăm bạn. T để ý m rồi mà nhìn m thẳng thế t không dám hở răng. Dù biết có bạn chung, có vô tình thấy nhau nhưng hơn tháng nói chuyện vẫn không gặp lần nào. Cho đến kì nghỉ tết, t về quê, m về quê, t quyết định hẹn gặp m. 7h tối t đứng trước cửa nhà m (đoạn đường t đi học suốt 3 năm trời nên nói đâu biết đấy), gọi điện, m chạy ra, ngồi sau t. T nói t không thích quán xá đông <a href="https://confession.vn/122xx-cau-chuyen-thuc-tap-cuop-viec-ma-lam-ung-cho-ai-ca-danh-cho-sinh-vien-va-cac-ban-vua-tot-nghie/" title="người" alt="người">người</a>, t chở m đi mấy vòng rồi về. M đồng ý. Càng gần nhau chuyện để nói càng nhiều, 11h đêm t vẫn chưa muốn về, m lại sợ mẹ mắng, nên đành đưa m về. Từ hôm đó, đêm nào t cũng ra đón m, cũng đi như thế, đi mãi chẳng thấy chán. Trời tết, đêm càng khuya càng lạnh mà thằng nào cũng chỉ có mỗi quần short và áo phông. Lạnh thế mà thấy ấm áp nhường nào. Còn gì bằng được ở cùng người mình thương trong đêm đông giá rét. Rồi tết, rồi m đi chơi, đi với bạn m suốt, nhưng lúc nào cũng có t ngồi cạnh, còn gì vui hơn với t nữa đâu. Hết tết, trở lên phòng trọ, vẫn thế,đêm nào t cũng đón m đi rồi đưa m về, nhưng lúc này t lại thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết. t ngồi trước, m ở sau, đoạn vắng người t bảo lạnh, m ôm t, ôm từ phía sau, rồi có xe m lại bỏ ra rồi lại ôm. Những hôm t sang phòng m, t thấy cái thằng H ở ghép với m nó như ghét t lắm, thấy t là mặt nó như mới mất của vậy, đùng đùng bỏ lên gác. Mà lâu lắm t mới nhận ra rằng nó crush m, ở cùng với m mà t mới là người đón đưa m mỗi đêm. May là nó không ăn tươi nuốt sống t m nhở. Càng ngày mối quan hệ của t và m càng hiện rõ trước chúng bạn, may là lũ bạn thân(của m) thôi nên không gặp vấn đề gì. Nhà trọ của m giới hạn giờ mở cửa, chổ t thì tự do, t lại ở một mình, nhiều lần t muốn đưa m về phòng mà m chẳng chịu. Nhưng m hiền thế sao hơn t được, t cứ cố ý đưa m đi thật xa để về không kịp. M chẳng còn lí do từ chối nữa, m chịu sang ngủ cùng t. Mà m ác lắm, nằm ở đấy, như khúc gỗ, trên xe m cứ ôm t như thế, nhưng giờ ôm m lại không cho. Thậm chí chạm vào người cũng không được. Thế là chống tay nhìn m ngủ. Rồi cứ thế, cứ về trễ, cứ sang phòng t, có lẽ tình cảm ngày càng lớn dần, nên m không ngại nữa. Cũng khó khăn lắm t mới được ôm m, rồi hôn m. Nụ hôn đầu rồi những nụ hôn sau, chỉ hôn thôi chẳng làm gì hơn nữa cả. Ngọt ngào và ấm áp. t và m cứ như thế...
Cho đến một ngày, t như bốc hơi mất, t đi bỏ lại tất cả. Đến giờ t vẫn chưa tìm được cái lí do t bỏ đi như thế. t bỏ gia đình, bỏ bạn, bỏ trường, bỏ lớp, bỏ sđt, bỏ MXH và t bỏ cả m. t đi không một lời từ biệt, đi xa thật xa, chẳng ai <a href="https://confession.vn/bon-nay-thuong-coi-nhau-nhu-anh-em-hoac-chi-em-chu-khong-phai-con-trai/" title="tìm được" alt="tìm được">tìm được</a> t, m cũng thế. t thật điên rồ <a href="https://confession.vn/124xxshare-gia-em-ung-de-dai-trao-than-thi-co-the-bay-gio-chung-ta-a-tro-thanh-vo-chong-chi-tiec-la/" title="phải" alt="phải">phải</a> không.
Lúc t quay về, t liên lạc lại với m nhờ con bạn cũ. M bảo m tìm t mãi chẳng được. M buồn, m giận t. Nhưng m có nym mất rồi. Phải thôi, hơn ba năm chứ ít gì hả m. Suốt 3 năm qua, t không biết m sống thế nào. riêng t là 1 kẻ cô độc m ạ, chẳng có bạn, cũng chẳng có thêm mối tình nào. Những lúc chẳng thể nói với ai t lại nhớ đến m, nhớ từng cơn gió lạnh, ngồi đếm kỉ niệm, đếm từng cái ôm, cái hôn. Nếu cho thời gian quay lại, t sẽ bớt nông nỗi hơn để chẳng phải làm m buồn, để chẳng phải mất m, cũng chẳng mất đi những thứ mà t đã đánh mất. Chỉ cầu mong thế thôi, chứ tương lai mà m có cho t cơ hội (t ảo tưởng) thì t cũng không còn xứng đáng với m nữa rồi. Có lẽ t đã nhiễm H. t qua lại với nhiều người, có nhiều lần không an toàn. t qua lại với họ “không chỉ vì ham muốn”, m hiểu ý t chứ. t thấy nhiều dấu hiệu của H đang hiện hữu trong t, nhưng t không đi kiểm tra m ạ, vì t sợ cái tiêu cực trong t sẽ giết t trước khi t chết vì H.
Lời cuối, t chỉ muốn nói cảm ơn m vì đã ghé qua cuộc đời t, gần một năm ấy là thời gian t cảm thấy tuyệt vời nhất cho đến giờ phút này...
Nam 08/05/2016
Cảm ơn page, cảm ơn các admin.
-----------------------
Ôi cái xốc nổi của tuổi trẻ, khiến ta đánh mất đi nhiều thứ ta đang có. Dù gì thì cũng đã làm rồi, có ngồi đó oán trách bản thân thì những người tổn thương cũng đã tổn thương rồi, việc cần làm là sống tiếp. Nếu chưa chắc bị H thì nên kiểm tra. Thật đấy! Không bị thì tốt, còn bị thì cũng nên điều trị để cảm thấy bản thân mình tốt hơn chứ không còn thảm hại như xưa. Hiểu chứ?
- Min -