Ảnh bìa của undefined
ảnh đại diện của undefined
c/gay18cfs
admin
5 năm trước
#G26931 Buồn lắm admin à. Lần trước anh gửi cfs gõ bằng đt cả tiếng
Hình mô tả cho bài confession
#G26931 Buồn lắm admin à. Lần trước anh gửi cfs gõ bằng đt cả tiếng đồng hồ mà không thấy đăng lên page. Cho phép anh xưng anh nhé, vì anh cũng 27 rồi. Anh đang sống ở tp với một công việc ổn định và mức lương tạm ổn với mức sống ở tp. Anh là người đã từng gửi cfs nói rằng anh thích và yêu cậu bà con của anh trước đây, nhưng anh đã từ bỏ tình yêu vô vọng này để thấy cuộc sống trở nên nhẹ nhõm hơn và anh đã làm được. Năm nay cũng như mọi năm, anh vẫn về quê nhậu say bí tỉ với họ vào những ngày tết, vẫn những câu hỏi xung quanh chuyện lấy vợ, sanh <a href="https://confession.vn/9806-tet-nay-ko-noi-nuong-tua-alo-me-a-me-goi-con-co-viec-gi-the-may-co-nguoi-yeu-chua-o-sao-me-lai/" title="con" alt="con">con</a>. Ngoài mặt anh cười trả lời cho có lệ chứ chẳng lẽ anh lại nói con lấy chồng chứ không lấy vợ đâu? Ngặt nỗi anh là cháu đích tôn, đủ hiểu nỗi mong chờ của cha mẹ anh vào anh như thế nào. Gia đình anh thì chỉ thuộc dạng khá giả, nhưng anh ko biết có phải do ba anh có vợ bé và mẹ anh luôn lấy điều này ra để đay nghiếng, để mắng anh mỗi khi anh phạm lỗi hay không mà dần dà lơn lên, giữa anh và họ luôn có một khoảng cách vô hình. Anh không có một ai để tâm sự, không có một ai để chia sẻ khi mà anh bị xâm hại năm anh học lớp 9 từ một người chú đã có vợ con gần nhà. Anh đã từng loạng, dằn vặt bản thân, ghê tởm chính anh... Hoàn toàn gục ngã, thời gian đó với anh là cả một vùng trời đen tối. Rồi anh học đại học, anh vẫn gắng gánh chịu mọi thứ một mình, không biết phải kể cùng ai, phải giải bày như thế nào, anh bỏ đại học khi đang ở năm 2, gia đình chửi mắng, xua đuổi, thậm chí là đến cái điện thoại anh cũng bị tịch thu lại. Vất vưỡng, anh cứ nghĩ là anh đã đi trong vô định vào ngày ấy rồi nếu như em họ - con của bố đỡ đầu chở anh về nhà của em ấy. Và anh đã ở đó gần cả năm trời trước khi quay lại thành phố tìm việc làm. Không bằng cấp, không nghề nghiệp, chẳng cty nào tuyển anh với cái bằng tốt nghiệp cấp ba cả. Anh bắt đầu làm những công việc khác nhau như gõ máy, phục vụ, phụ bếp, bla bla mãi cho đến khi tình cờ anh vsò làm cho một trang web như haivl ngày xưa ấy. Sau đó duyên số đưa anh gắn bó với cái nghề social, anh bắt đầu tự học thêm design, code, dựng clip... Đến giờ anh đã có kinh nghiệm và rất nhiều kỹ năng giúp cho nghề nghiệp của <a href="https://confession.vn/10522-co-ai-gap-truong-hop-oai-oam-nhu-minh-khi-gap-bo-nguoi-yeu-ko-minh-k53-ra-truong-i-lam-uoc-hon/" title="mình" alt="mình">mình</a>. Cuộc sống của anh là vậy, nhưng anh luôn thấy áp lực, thiếu thốn một cái gì đó giúp anh thấy vui hơn, có động lực sống hơn. Và rồi anh đã yêu thầm một người, anh ấy cũng biết và đồng ý tìm hiểu nhau. Nhưng, tìm hiểu nhau mà anh ấy quá bận. Chỉ có anh là người gõ text, còn anh ấy thi thoảng trả lời, thi thoảng không. Cảm giác mà cả tâm trí chỉ có một ngừoi trong khi họ lại qua vô tâm đau lắm. Cứ như có ai đó bóp chặt trái tim mình vậy. Tui anh đã quan hệ vài ba lần, những lần đầu anh còn thấy anh ây hôn anh. Dần dà về sau không biết có phải do mệt mỏi quá hay không mà anh ấy chỉ để cho anh làm ra rồi ngủ. Dạo này gặp anh thấy anh ốm lắm, tối ngủ khò khè hơi thở mà anh thấy thương lắm, nhưng chẳng biết làm sao khi mà anh chưa là gì của anh ta. Đièu đó như giêt anh ngày này qua ngày khác. Phải chi ngày đó anh đừng nhắn tin, thì giờ tim anh chắc không quặn thắt như thế này. Haizz --------------------------------------------- Em không rõ những chia sẻ ở trên của anh để tìm một lời khuyên, một lời động viên <a href="https://confession.vn/10838-cau-chuyen-ve-tha-thinh-thanh-ba-cho-em-la-nu-hoc-tai-chinh-a-con-ban-kia-hoc-k58-neu-cau-chuy/" title="hay" alt="hay">hay</a> chỉ để nói ra cho bớt nặng lòng? Dù sao thì em đã được lắng nghe câu chuyện, nên em nghĩ có thể cho anh một chút ít động viên rằng anh không đơn độc. Anh nhìn xem, cuộc đời của anh đã trải qua rất nhiều biến động. Anh cũng dứt được tình yêu mà anh xác định là không có đích đến. Giờ cũng là một thứ tình cảm chênh vênh như vậy. Em nghĩ thứ anh chờ đợi không phải là một cách đặt tên mối quan hệ đó, mà chỉ đơn giản là ổn định. Đàn ông 27 mà, có nhiều thứ không còn đủ trẻ để mãi chênh vênh. Nếu được, em nghĩ anh nên nói chuyện với họ một cách nghiêm túc. Không tính được chuyện lâu dài cùng nhau một cách rõ ràng, thì chỉ nên dừng ở những cuộc cà phê trò chuyện, rồi ai về với cuộc sống của người đó. Em tin anh bận rộn, cũng có nhiều mối quan tâm khác trong công việc, bạn bè hoặc là những đam mê mà anh chưa có dịp làm trọn vẹn. Thanh xuân thì hữu hạn, cả em, và anh đều như vậy. Và chúng ta không thể sống một cuộc đời mà chỉ để đặt ra những câu hỏi tự vấn bản thân mình. -#AD20-