Ảnh bìa của undefined
ảnh đại diện của undefined
c/khtncfs
admin
5 năm trước
#Chuyên_mục_22h "Hỏi: Khoảnh khắc tuyệt vời nhất với crush? Trả lời bởi: Ẩn Danh ***
Hình mô tả cho bài confession
#Chuyên_mục_22h "Hỏi: Khoảnh khắc tuyệt vời nhất với crush? Trả lời bởi: Ẩn Danh *** Khi còn học cấp 3, tôi đã rất thích 1 cậu bạn. Cậu ấy cao, đẹp trai, da trắng và thường tới ngõ nơi tôi ở để gặp bạn cậu ấy. Họ chơi cricket với nhau nên cậu ấy rất hay tới đây chơi. Tôi đã từng đứng ngoài xem cậu ấy chơi thầm lặng đến nỗi chẳng ai chú ý đến tôi cả. Tôi thậm chí còn chưa bao giờ dám nhìn thẳng vào mắt cậu ấy. Rồi bỗng 1 ngày cậu ấy không tới khu ngõ nhà tôi nữa, và lúc đó tôi cũng bận rộn với bài vở ở trường nên chẳng có thời gian để ý nữa. Thời gian trôi đi, tôi đã hoàn toàn quên mất <a href="https://confession.vn/13383-khon-kho-vi-ban-gai-cuong-the-duc-chao-chung-may-tao-nam-nay-nam/" title="cậu" alt="cậu">cậu</a> ấy. Sau đó tôi học đại học, có lần lúc đi học về, tôi nhìn thấy cậu ấy ngồi chơi cùng đám bạn trong ngõ nhà tôi. Bởi vì thật lâu rồi chưa nhìn thấy cậu ấy nên tôi nhìn cậu ấy thêm lần nữa. Cậu ấy cũng nhìn tôi (lần đầu tiên mắt chúng tôi chạm nhau), cậu ấy nhìn tôi rồi cười với tôi. Tôi tự hỏi tại sao cậu ấy lại cười với tôi, túng quá nên tôi chạy về nhà. Tôi đã nghĩ về cậu suốt cả đêm hôm đó, tại sao lại cười với mình nhỉ? Có thể là cậu ấy đang cười với bạn xong nhìn thấy tôi nên … Một tuần sau, trời mưa. Đúng lúc ấy đôi dép sandal của tôi bị đứt. Sau đó tôi phải cố đi nó để về nhà. Trời thì mưa, tôi đi tập tễnh, tóc thì ướt. Kẻ mắt thì bị nước vào nên nhòe đi và những vệt đen <a href="https://confession.vn/14228-trong-men-qua-em-buon-qua-moi-nguoi-a-em-va-ban-ay-cung-moi-quen/" title="bắt đầu" alt="bắt đầu">bắt đầu</a> chảy xuống mặt. Sau đó đột nhiên tôi nghe thấy tiếng gọi từ đằng sau: “Hây” Lúc đấy đang bực, nghĩ không phải gọi tôi nên tôi đi tiếp. Tiếng gọi gần hơn “Hây, dừng lại đã”. Sau đó tôi quay lại (tưởng tượng tôi lúc đó: vẻ mặt khó ở, sandal bị hỏng, kẻ mắt đen sì loang lổ quanh mắt) Một chàng trai cao cao cầm ô chạy đến, nhâng ô lên hóa ra là crush của tôi hồi cấp 3. Tôi quay mặt đi thật nhanh vì bộ mặt tồi tệ lúc đó. Cậu cầm ô đi tới bên cạnh tôi và cùng đi. Tôi đã rất lo lắng và muốn đi thật <a href="https://confession.vn/11508-i-tu-van-tuyen-sinh-gap-soai-ca-3-em-voi-me-em-hom-qua-i-xem-tu-van-tuyen-sinh-tai-neu-em-vua/" title="nhanh" alt="nhanh">nhanh</a> nhưng không được vì dép hỏng. Cậu: Có chuyện gì vậy? Tôi: Chuyện gì? (ngượng chết đi ><) Cậu: Chân cậu bị làm sao à? Sao lại đi cà nhắc như vậy? Tôi: Dép tớ bị đứt rồi. Cậu ấy cười rồi nói: Bạn tớ ở gần nhà cậu nên tớ hay tới khu chỗ cậu chơi. Tôi: Ồ (trong đầu nghĩ: tớ biết) Cậu: Thế cậu đã thấy tớ bao giờ chưa? Tôi: Chưa bao giờ (tôi sợ cậu ấy phát hiện ra tôi thích cậu ấy nên phải nói vậy) Rồi cậu ấy bảo tôi dùng ô của cậu nhưng tôi từ chối. Sau đó bọn tôi cứ im lặng đi cạnh nhau như vậy. Chỉ còn tiếng mưa, tiếng dép quèn quẹt của tôi, tiếng bước chân của cậu và nhịp đập trái tim tôi. Cậu ấy cứ đi bên cạnh tôi như vậy. Sau 1 lúc lâu (tưởng chừng như mấy năm trôi qua), Cậu: Đợi chút Tôi: Hả? Cậu: Tớ phải nói cho cậu biết điều này. Tôi: Gì vậy? Cậu ấy lưỡng lự 1 lúc lâu Cậu: Tớ thích cậu. Không phải bồng bột gì đâu nhưng tớ đã muốn nói những lời này từ rất lâu rồi. Nhưng tớ không thể vì nhìn cậu lúc nào cũng rất nghiêm túc. Tôi không nói được gì mà chỉ ừ 1 cái. Cậu: Chúng mình làm bạn được không? Tôi cười. Rồi cậu đưa tôi về nhà. Về đến nhà tôi như kiểu muốn hú hét. Crush cũng thích mình á? Và đó là khoảnh khắc ngượng ngùng nhưng cũng tuyệt vời nhất từ trước đến nay trong cuộc đời tôi. UPDATE: Cuối cùng chúng tôi không trở thành người yêu của nhau. Sau ngày hôm đó, cậu ấy ngày nào cũng tới nhà tôi để gặp tôi, chúng tôi đã trao đổi số điện thoại. Thỉnh thoảng chúng tôi nói chuyện qua điện thoại và tôi nhận ra rằng cậu ấy không phải “the one” của tôi. Tôi sống trong 1 gia đình truyền thống bảo thủ. Tôi cần 1 tình yêu chắc chắn và lâu dài còn cậu ấy thì không thể đảm bảo cho tôi điều đó. Cậu ấy nói cậu yêu tôi nhưng không chắc sẽ ở bên tôi mãi mãi được. Tôi cũng không cảm nhận được tình yêu từ cậu ấy. Tôi tôn trọng lí tưởng của cậu nhưng tôi cần một tình yêu bền chắc. Cuối cùng chúng tôi vẫn là bạn thôi. Rồi thời gian trôi qua, ai cũng bận rộn với cuộc sống của mình nên chúng tôi hoàn toàn không nói chuyện với nhau nữa. Tôi thậm trí không biết cậu ấy giờ ra sao nữa. Nhưng tôi cũng không thấy buồn vì cuộc sống là vậy mà. Bạn gặp rất nhiều người, một số sẽ thích bạn và một số thì không. Bạn sẽ thấy thích một vài người và không thấy thích 1 vài người. Nhưng đó chỉ là 1 phần của cuộc đời bạn. Hiện tại: Tôi đã gặp tình yêu của đời mình, một người đã cho tôi cam kết trong tình yêu mà tôi luôn mong muốn. Một người mà tôi có thể nghĩ về mối quan hệ lâu dài mà tôi luôn mơ ước. Chúng tôi đã đính hôn gần đây và sẽ sớm làm đám cưới. Không phải cứ crush ai là họ sẽ trở thành vợ / chồng của bạn, đôi khi họ trở thành câu trả lời trên Quora :)" ______________ Via Quora Việt Nam #Gấu