admin
5 năm trước
#cfs13382 "Nhân tiện gần đây Nhân sinh đang nổi, nên hô hào mọi người vào
#cfs13382
"Nhân tiện gần đây Nhân sinh đang nổi, nên hô hào mọi người vào đọc truyện của má Phỉ một phen, để thoả sức chìm nổi <a href="https://confession.vn/ho-guom-ha-noi-moi-ng-cap-nhat-tinh-hinh-iiiii/" title="cùng" alt="cùng">cùng</a> con dân ưa ngược luyến tàn tâm như mình. Tiện thể review ngắn gọi suck tíck cho bà con đang có ý định nhảy vào vũng bùn đen tối này.
1. Sương mù vây thành
Dịch Liên Khải trái ngược hoàn toàn với Mộ Dung Bái Lâm, Tần Tang cũng hoàn toàn không phải một Tịnh Uyển luỵ tình. “Sương mù” trong tên giống như tả lòng người trong truyện vậy, mờ mịt vô định, chẳng yêu chẳng oán, ai cũng là một khối thương tâm ẩn nhẫn. Dịch Liên Khải cũng thật ngốc, yêu một người từ bé như thế, tới giây phút cuối cùng khi chết đi vẫn chỉ nhớ lại những chi tiết rất vô dụng, gần như hai người này chẳng có nổi một giây ngọt ngào. Đừng nói với mình đây là kết mở, rõ ràng ở lời cuối sách cùng chương ngoại, đều nhìn ra Dịch Liên Khải ắt chết. Chưa kể giây phút nằm dưới đất lạnh ấy, những kí ức vụn vặt đưa về cũng đủ để hiểu ấy là thời khắc trước khi chết của một người. Yêu hận thôi chết cũng là hết, một chiếc khăn tay của Tần Tang đổi cho Lan Pha một đời bó buộc. Một chiếc kẹo ngọt của Lan Pha, trải một đời mê muội cho Tần Tang. Dầu biết cái kết ắt là vậy, mình vẫn mong Lan Pha còn sống, bởi vì sau tất cả đau khổ ấy, ai hạnh phúc được cũng tốt.
2. Đông cung
Có lẽ ai cày ngôn dù không ưa SE thì cũng đều bị lừa đọc quyển này rồi, giống tao =)) Dùng cả một đêm để đọc quyển này, đọc review quyển này trên mạng rồi trích dẫn đủ thứ mà hôm sau mắt sưng không dậy nổi. Đến bây giờ vẫn thấy nhoi nhói mỗi khi nhớ đến cái kết truyện. Một người chết, một kẻ sống mãi mãi ôm nỗi ân hận. Một người quyết tâm tuẫn táng cùng dân tộc của mình, một người đứng trên non sông vạn dặm mà đau đớn cả đời.
Truyện đã có thêm mẫy cái phiên ngoại đọc cũng rất ý nghĩa.
""Có con cáo nhỏ bơ vơ
Ngồi trên cồn cát thẩn thơ sưởi mình
Nào đâu cáo muốn sưởi mình
Cáo đợi cô mình cưỡi ngựa đi ngang
Đợi chờ năm tháng võ vàng.""
Người đâu chẳng thấy, cát vàng vẫn bay...
3. Đời này kiếp này
Nữ chính chuẩn nữ chính Lục Xu : dở dở ương ương. Nam chính <a href="https://confession.vn/10484co-ae-nao-gap-truong-hop-bi-gau-no-troll-nhu-minh-k-en-gio-van-con-tuc-minh-khoa-cuoi-ang-i-thu/" title="thì" alt="thì">thì</a> chuẩn nam chính má Phỉ: lúc quái nào cũng tỏ ra ăn chơi đàng điếm nhưng thực tâm thì yêu nữ chính kinh khủng khiếp. Quyển này mặc dù nằm ở tầm trung trung đối với các truyện của má thôi nhưng đối với mình thì vẫn rất hay, vì có nhiều câu văn ý nghĩa.
""Hỏi thế gian tình là gì? Tình trên đời này ai có thể nói rõ ràng được đây, chúng ta đơn phương tình nguyện cho rằng mình được định sẵn để gặp người ấy. <a href="https://confession.vn/10950-viet-cho-anh-nguoi-yeu-cu-cua-em-chia-tay-nhau-mot-thoi-gian-roi-anh-nhi-co-khi-nao-anh-nho-ve/" title="Luôn cho" alt="Luôn cho">Luôn cho</a> rằng chỉ cần có dũng khí sẽ vượt qua mưa gió, nhưng chúng ta lại luôn bị dòng thác hiện thực vùi đến rã rời, nửa chừng dang dở con dốc, nhưng cuối cùng không đủ dũng khí địch lại số phận trêu đùa, đành than rằng là do không có duyên, sát cánh liền cành chỉ còn là ước nguyện của ngày hôm đó...""
4. Thiên sơn mộ tuyết
Motip thì không có gì mới lạ đâu, nhưng mình không hiểu sao lại thích nữ chính. Mặc dù hình tượng tiểu tam có lẽ sẽ bị ghét nhưng Đồng Tuyết lại là một cô gái đáng thương. Cả nam chính cũng vậy, cô độc và đáng thương hơn là đáng trách. Họ dày vò nhau, đay nghiến nhau, từng câu nói đều là giết chết đối phương. Truyện giống như tên, xa cũ như một đỉnh núi phủ đầy tuyết trong nắng chiều tà, mọi câu chuyện từ quá khứ, đến hiện tại đều chất chứa nỗi buồn. Để rồi khi mỗi nhân vật nhận ra điều quý giá đối với mình, họ đưa tay và gìn giữ chúng, có người đưa tay kịp, có người vĩnh viễn vuột mất.
Nhưng mà may là truyện này HE =))
""Rất lâu sau đó tôi mới biết, trên thế giới này nhất định có 1 người, dù thời gian anh ấy thuộc về bạn hoàn toàn ngắn ngủi, nhưng khi muốn quên đi, bạn phải dùng đến thời gian là cả cuộc đời.""
5. Nợ em một đời hạnh phúc
Truyện này mình thích cả nam lẫn nữ. Vẫn là motip hai gia đình có thù từ đời trước =)) Nữ chính là người dám yêu, dám từ bỏ, là một cô gái gan dạ, là một người mẹ ẩn nhẫn, chịu đựng. Nam chính cũng vậy, tài giỏi, chung thuỷ, mặc dù anh không hề sắc sảo như những nam chính khác của mẹ Phỉ mà lại khá đơn thuần. Thời gian đẹp nhất là khi yêu nhau, để rồi sau bao sóng gió, cuối cùng tình yêu đích thực cũng được đền đáp.
Kết truyện HE, cũng đáng thôi, vì họ đã chịu quá nhiều đau khổ rồi.
""Khoảng cách xa nhất trên cõi đời này, không phải khi tình yêu đã thành quá khứ, mà là khi quá khứ anh khắc cốt ghi tâm , trong mắt người kia, lại chỉ là một hạt cát đã bị quên lãng từ lâu. Đối phương thậm chí còn dừng lại, ung dung tháo giày dốc ngược lại, giũ hạt cát vướng chân ra, chẳng buồn liếc qua nửa mắt.""
6. Hải thượng phồn hoa
Mình thích cái cách mà tác giả để đến 1/3 câu chuyện mới cho nam chính xuất hiện. Mặc dù cả quãng thời gian nam nữ chính bên nhau hoàn toàn chẳng có lấy một lời thừa nhận yêu đương nào. Nhưng mình cảm nhận được họ yêu nhau, tất cả vẫn cần thời gian bù đắp.
“Nếu như tình yêu của anh chỉ càng khiến cho em tổn thương thì anh tình nguyện giữ tình yêu đó trong lòng. Chỉ cần em vui, chỉ cần em có thể quên đi những kí ức đau buồn, anh sẵn sàng buông tay.”
7. Không kịp nói yêu em
Hình tượng của Mộ Dung Phong trên phim hoàn hảo là vậy thôi, chứ trong truyện cũng không khác gì thằng mặt lờ Lí Thừa Ngân mấy. Nữ chính truyện này quá luỵ tình, trong khi nam chính quá coi trọng sự nghiệp, thành ra một câu kết đặc trưng: giang sơn và tình yêu, cuối cùng đàn ông vẫn chọn giang sơn. Cái kết thì không thể nào buồn hơn nữa, nó là thảm kịch luôn rồi chứ không còn là buồn nữa.
""Ngay cả dũng khí đi nhìn cô một cái anh cũng không có, anh yếu đuối như thế, chỉ có bản thân mới biết, bản thân anh yếu đuối đến nhường nào. Anh quan tâm đứa bé đó như vậy, còn cô vĩnh viễn không biết được, thật ra anh còn quan tâm cô hơn. Vì là con của cô, anh mới quan tâm đến phát điên như thế. Nhưng bây giờ mất hết rồi, đời này kiếp này, anh không thể giữ lại cô nữa. Cô dùng cách thức tàn nhẫn mà tuyệt tình như thế, cắt đứt mọi thứ với anh. Từ giờ về sau, anh không thể ước mong hạnh phúc nữa.""
8. Công tắc tình yêu
Nếu nói đến lời thoại như muốn đâm chết nhau thì chính là truyện này đây. Mỗi câu nam chính nói ra đều là lấy mạng nữ chính, mỗi hành động nữ chính gây ra đều như muốn moi tim nam chính =)) Nam chính cục súc, tâm cơ khá sâu, tuy nhiên, cuối cùng vẫn là vì cứu nữ chính mà chết.
Cuối cùng cả 2 đều đi chầu Diêm Vương, xuyên suốt truyện là nỗi ngược thân, ngược tâm tàn tạ nhân tính, nói chung bây giờ chỉ thích đọc lại mấy đoạn ngược thân =))"
-----//-----
H+