admin
5 năm trước
<3 #iuhcf_18417 <3 [29/03/2018 1:06:34] Gửi mùa hè đang đến..... Cái nóng của mùa hè
<3 #iuhcf_18417 <3
[29/03/2018 1:06:34]
Gửi mùa hè đang đến.....
Cái nóng của mùa hè đã hiện diện rõ rệt, mặc dù người ta vẫn đùa nhau rằng " Ở Sài Gòn chỉ có 2 mùa, nắng và nắng hơn nữa" nhưng cái nóng của mùa hè thì vẫn phải đặc biệt hơn một chút. Vì đối với tôi mùa hè là mùa thi cử cho 12 năm học phổ thông ròng rã và hơn nữa, mùa hè đánh dấu cho sự chuyển mình lớn nhất của cuộc đời tôi. Từ một cô bé tỉnh lẽ trở thành cô sinh viên ở nơi Sài thành đô hội này.
Tôi vẫn nhớ ngày tôi nhập học là một ngày Sài Gòn đổ cơn mưa, ở thành phố này sáng nắng chiều mưa là chuyện bình thường, nhưng cơn mưa ấy lại làm ướt mái tóc bố tôi, làm chiếc áo thun trắng dính chặt lên tấm lưng ấy và dội ướt tâm hồn mới lớn đầy bỡ ngỡ khi bắt đầu một hành trình mới, một cuộc sống mới của tôi ở thành phố này. Nhưng sau tất cả sự bỡ ngỡ ấy tôi cũng đã dần quen với nhịp sống bận rộn ở nơi này, biết tự mình sắm sửa đồ dùng hằng ngày, biết cân đo đong đếm tiền nong, biết cái cảm giác cầm món đồ muốn mua lên rồi lại hạ xuống, biết tính toán sắp xếp mọi chuyện. Dĩ nhiên muốn sống tự lập thì bắt buộc bản thân phải tự trưởng thành hằng ngày nhưng vào một lúc nào đó giữa khoảng thời gian bận rộn ấy lại thèm cái cảm giác được bố mẹ chở che, lo toan hết cho mọi việc, thèm cái cảm giác về nhà được ngửi thấy mùi đồ ăn của mẹ, nghe thấy đôi lời cáu kỉnh từ bố, nhìn thấy đứa em đang ngồi coi TV ở phòng khách, chơi đùa cùng mèo cưng và chó tồ ngốc nghếch. Được nhìn thấy vườn hoa đủ loại của mẹ, ngắm gà cảnh của bố hay tị nạnh việc nhà cùng em, nhớ cái cảm giác nằm trong chăn được nghe tiếng gừ gừ của mèo, lúc rảnh rỗi lại nấu nồi cháo phổi để vỗ béo chó Tô, thỉnh thoảng nhớ đến con sáo láo toét suốt ngày kêu éc éc của bố, thèm vị chua của chanh dây sau vườn bố mẹ trồng. Nhớ những buổi trưa gió mát ngồi trước hè nhổ tóc sâu cho mẹ, nhớ cái loa phát thanh kêu rè rè làm ồn đến phát bực trước cổng, nhớ những ngày thảnh thơi quen thuộc ấy đến muốn khóc trong những ngày ở một mình lẻ loi không có ai bên cạnh.
Đôi lúc ngán không muốn ăn cơm hộp lại gọi về hỏi nhà mình hôm nay ăn gì, thằng em lém lỉnh lại khoe món mẹ nấu như cá kho nghệ, heo nấu giả cầy, gà kho sả hay đơn giản như canh rau, chén cà muối ăn với mắm ruốc quê, cá khô khoái khẩu của bố, rau lang xào tỏi, canh tập tàng đủ loại rau mà mẹ hái trong vườn nấu với mắm ruốc. Thỉnh thoảng nhà có khách mẹ lại nấu lẩu, nấu đủ loại lẩu: lẩu thái, lẩu bò, lẩu cá hồi, lẩu măng chua hay nấu cháo gà, cháo xương hầm để giã rượu. Mở tủ lạnh là đồ ăn mà cu em dự trữ như trên ngăn đá có bánh chocopie, bánh quế mà theo nó ăn lạnh mới ngon, có sữa, có cả nồi thịt đông mẹ nấu mà chẳng bao giờ mang xuống Sài Gòn được, lấp ló là bao cá khô mà mẹ mua thật nhiều để dành nấu cho bố, có cả mấy hũ mắm của bố bên cạnh đùm ớt chanh luôn có sẵn trong tủ lạnh. Em nó cứ vô tư khoe còn tôi lại buông lời trách móc nó độc ác không thương chị mà trong tâm lại thèm thuồng được ăn cơm mẹ nấu, được mời bố mẹ ăn cơm, cả nhà quây quần vừa ăn vừa nói chuyện, tràn ngập tiếng cười.
Sẽ có những lúc ngồi trên xe bus lại nhớ đến cảm giác được bố chở đi học, mẹ chở về, thỉnh thoảng lại đi bộ, hay tự mình cầm lái thậm thụt né công an. Những lúc như thế lại mong giá mà nhà mình ở đây, hằng ngày sẽ được về nhà, dù có đi đâu xa thì sau lưng sẽ vẫn là nhà, sẽ không phải chờ đến những ngày lễ hay kì nghỉ dài ngày đu đưa trên xe đò mệt nhọc để về nhà nữa. Thỉnh thoảng về nhà ông nội, nhà ông có 2 cái hồ cá toàn cá rô với cả cá lóc, có ốc và trai bự chà bá, có cả cây dừa mọc 2 bên lối đi, được ngửi mùi của lúa mới và thỉnh thoảng là mùi thum thủm của chuồng bò lộ thiên để lấy phân bón cây. Những ngày vào thăm cậu ở ngôi nhà nhỏ giữa bạt ngàn cà phê và những trụ tiêu xanh mướt. Được đắm chìm vào màu xanh mướt mát mắt, nghe thấy tiếng gà gáy, tiếng chó sủa, tiếng ựm bò xen kẽ tiếng lục cục của lạc bò. Thỉnh thoảng lại vang lên tiếng của một bà mẹ kêu vang để gọi con về.
Những ngày thân quen ấy tràn ngập trong tâm trí tôi. Những ngày mệt mỏi và chán chường sự thèm muốn được trở về lại dâng lên, nhiều lúc chỉ muốn xách đồ ra bến xe trốn vài ngày để xua tan sự mệt mỏi và trốn tránh vài ngày trong sự yên bình và quen thuộc ấy. Có ai đã nói "Đi để trưởng thành, để thấu hiểu và yêu gia đình nhiều hơn" và tôi cũng đã hiểu đi học xa là một cách để trưởng thành trực tiếp và mạnh mẽ nhất. Ai rồi cũng sẽ phải trưởng thành, tôi cũng đã và đang trưởng thành từng ngày. Đôi lúc mệt mỏi sẽ facetime về nhà ngắm nhìn những gương mặt thân thương luôn tràn ngập trong tim tôi, hỏi đôi ba câu về mèo và chó, hỏi em đã cho chúng ăn chưa, hỏi bố con sáo đã biết nói từ khác chưa, hỏi mẹ gà hôm nay có đẻ trứng không, hỏi xem vườn tiêu có tốt không, hỏi cây sầu riêng khi nào có hoa chưa , bơ có trái để bán chưa, hay chanh dây hôm nay giảm hay tăng giá, bố mẹ hôm nay có đi dạy không, em đi học thêm khi nào mới về,... hỏi thật nhiều để có thể cảm nhận được hơi ấm của gia đình và thỏa mãn được nỗi nhớ nhà luôn trực chờ để trào ra mỗi lần cô đơn hay đơn giản là buồn vu vơ vào một ngày mưa chẳng hạn.
Cho dù ngày sau có đi đâu làm gì, là giông bão hay an yên, thì ngày tháng ấy ta vẫn cứ hãy hết mình cho mọi thứ, yêu hết mình, cống hiến hết mình, mơ mộng hết mình,… thậm chí, đến việc đón nhận những vấp ngã, tổn thương cũng hết mình, với một trái tim luôn chứa chan tình yêu gia đình, vẫn luôn nhớ rằng dù đúng hay sai sau lưng chúng ta vẫn là gia đình luôn luôn mở rộng vòng tay đón ta trở về ♡
Chỉ là đôi lời tâm sự tản mạn vào một đêm khuya nóng bức trong cơn nhớ nhà vu vơ bất chợt. Cảm ơn rất nhiều vì đã đọc được đến đây sau 1 chuỗi những lời khoe khoang đầy tham lam này ♡
? Bánh bao béo ?
-------------------------
#R
-------------------------
? Để thổ lộ những điều thầm kín mà không muốn để lô danh tính, bạn làm như sau:
Click vào link: http://tinyurl.com/confession-dhcn và confess.
? " Hãy inbox page hoặc liên hệ số đt : 01683.048.394 (Thắng) để trao đổi- tham gia chương trình : Quyên Góp- Đổi Sách . Mong nhận được sự hợp tác nhiệt tình từ các bạn