Ảnh bìa của undefined
ảnh đại diện của undefined
c/neuconfessions
admin
5 năm trước
#15359: Đi nghĩa vụ - mất người yêu!! Chào mọi người, tôi khóa k5*. Hôm
Hình mô tả cho bài confession
#15359: Đi nghĩa vụ - mất người yêu!! Chào mọi người, tôi khóa k5*. Hôm nay về quê chơi không hiểu sao đầu tháng cô hồn đã gặp ngay nyc. Tôi vừa bước xuống xe buýt thì gặp cô ấy đang bế con ở đó . Bất ngờ quá,với hơi ngại nhưng nỡ mặt đối mặt rồi biết làm sao. Thế là cũng cố gắng hỏi thăm vài câu. - Lâu lắm mới gặp,bế con đi đâu thế em? - Em cho cháu đi chơi cho thoải mái,anh về quê chơi ạ. - ờ. Anh về chơi. Trông giống em phết nhề.thôi cho cháu đi nhanh không nắng ,anh cũng về đây. - Vâng! Đoạn nói chuyện ngắn gọn mà cả hai cùng ngượng ngùng thấy rõ. Chả lẽ lại bảo sao em không lấy chồng xa xa vào,lấy cùng làng với anh làm gì :v Tôi và em yêu nhau khi chúng tôi cùng học cấp 3. Em học dưới tôi 2 khóa. Em nhỏ nhắn,khuôn mặt khá xinh xắn,rất hay cười. Mỗi lần ở cạnh em ,được ngồi nói chuyện với em tôi thấy rất vui. Hằng ngày mỗi lúc đi học về tôi luôn lán lại ngồi ghế đá nói chuyện với mấy bạn cùng lớp,mặc dù nhà tôi khá gần đi bộ khoảng vài phút. Bởi vì em hay đi chung xe với cô bạn lớp tôi,nên cũng hay ra chỗ chúng tôi ngồi ghế đá nói chuyện. Sau một thời gian tán tỉnh thì cuối cùng em cũng nhận lời làm người yêu tôi. Quãng thời gian sau đó cũng thật vui vẻ. Đôi khi cũng có cãi vã nhưng tôi luôn chủ động làm lành và em thì cũng chẳng giận tôi lâu. Cũng gần 1 năm sau thì tôi thi vào đại học. Tôi theo ý gia đình thi vào trường quân đội vì gia đình cũng có cơ cấu sẵn. Nhưng năm đó tôi thi trượt và theo ý gia đình tôi đi nghĩa vụ quân sự để chạy ngang vì bố mẹ tôi cũng lo cả rồi. Ngày tôi làm tiệc chia tay, bạn bè cũng đến rất đông vui,có cả em. Mải tiếp bạn bè nên uống cũng ngà say. Sau đó tôi đưa em về nhà,trên đường đi em ôm tôi,bảo tôi phải giữ gìn sức khỏe hoàn thành tốt nhiệm vụ,sớm về với em. Vào nhà em ngồi nói chuyện, có mỗi mình em ở nhà ,bố mẹ em đi làm xa rồi thì chuyện gì đến cũng đến,đó là lần đầu tiên của hai chúng tôi. Những ngày tháng đầu tiên ở quân đội sao khó khăn đến thế. Nhớ nhà nhớ gia đình,nhớ người yêu,không được liên lạc với bất cứ ai. Làm việc mệt nhọc,ăn uống khổ cực. Đêm đến nằm suy nghĩ một lúc rồi cũng ngủ thiếp đi vì mệt. Tôi thực sự chán ghét quân đội và quyết định sẽ không theo nghiệp binh vì sự ghò bó khổ cực không hợp với tôi.Nhưng vẫn phải cố gắng hoàn thành nốt nghĩa vụ. Một năm tôi được về một vài ngày phép tôi đều dành một chút thời gian riêng tư nói chuyện với em ,việc quan hệ cũng có nhưng đều dùng biện pháp vì em còn đi học. Trước ngày ra quân khoảng vài tháng, tôi được nghỉ phép đợt cuối . Tôi với em vẫn gặp nhau như mọi lần,cùng trò chuyện kể cho nhau nghe về cuộc sống của nhau khi xa cách. Tôi cảm thấy em hơi khác với mọi lần ,sự quan tâm cũng hơi mờ nhạt. Tôi chỉ nghĩ có lẽ áp lực học tập cuối cấp làm em mệt mỏi. Bạn bè có bảo khi tôi đi nghĩa vụ cũng có nhiều người tán tỉnh em, Nhưng tôi luôn tin tưởng em,người luôn bên cạnh tôi mỗi lúc tôi chán nản muốn bỏ cuộc,trao cho tôi những gì quý giá nhất của người con gái. Tôi luôn để ngoài tai những lời chúng nó nói. Và rồi có lẽ tôi đã lầm . em nhắn tin chia tay tôi. Tôi cũng hơi bất ngờ ,em có nói chúng tôi không hợp nhau nữa rồi. Tôi hơi buồn, nhưng cũng chấp nhận chia <a href="https://confession.vn/co-the-cac-ban-nu-a-biet/" title="tay bởi" alt="tay bởi">tay bởi</a> khi không thể làm được gì cho em thì níu kéo nữa làm gì. Tôi yêu em rất nhiều,nhưng khi không còn tình cảm thì chia tay cũng là biện pháp tốt cho cả 2. Những lúc em buồn tôi cũng chẳng thể quan tâm. Lúc em cần tôi thì cũng chả liên lạc được với tôi. Vậy là chuyện tình giữa chúng tôi đã kết thúc <a href="https://confession.vn/13235-thu-re-mat-nhat-tren-oi-nay-la-loi-hua-cua-an-ong-anh-a-em-ngoi/" title="trước lúc" alt="trước lúc">trước lúc</a> ra quân ít ngày. Nhiều lúc cũng tự hỏi sao em không thể đợi tôi thêm ít thời gian sao. Chúng ta từng hứa sẽ lấy nhau khi tôi ra quân mà. Sau này tôi cũng biết,trong lúc tôi ở trong quân đội,cũng có rất nhiều người tán em. Rồi em cũng đã nhận lời yêu một bạn cùng làng trên tôi 1 khóa ở cái thời điểm tôi cũng sắp ra quân.Cũng đúng thôi,xa mặt thì cách lòng. Những lúc họ cần mình thì không có mình ở bên. Khi con gái yếu lòng mà có người tác động thì việc dao động cũng là đương nhiên. Tôi không trách em. Sau đó vài tháng thì em gọi cho tôi mời đến dự đám cưới. Tôi hết sức bất ngờ ,em cũng chia tay tôi mới được vài tháng thôi mà,em đã học xong đâu ,rất nhiều câu hỏi cứ luẩn quẩn trong đầu. Tôi nhận lời đồng ý. Ngày cưới em tôi không đến,không phải vì ngại mà bởi vì tôi muốn em quên tôi đi. Sống cuộc sống của chính em không còn gì liên quan tới nhau. p/s: Hóa ra chia tay vì đi nghĩa vụ là có thật. Bạn bè gặp nhau đều bảo tôi đấy là đúng quy trình,cứ mỗi lúc ngồi họp vài chén với nhau chúng nó lại mang chuyện này ra trêu đùa tôi. Nhưng cũng không ngờ nó lại xảy ra với tôi. Thế là mối tình tuổi học trò cũng kết thúc như vậy. Tôi chăm chỉ quyết tâm học để thi vào trường kinh tế như mục tiêu ban đầu . Cũng đã quên em từ lâu,coi như một phần ký ức tuổi thanh xuân. Bất ngờ hôm nay lại gặp em,thấy cuộc sống <a href="https://confession.vn/ung-e-bo-me-oc-uoc-tin-nay-nhe-vai-net-thanh-tich-cua-chang-trai-19-tu/" title="em cũng" alt="em cũng">em cũng</a> khá ổn định, tôi cũng vui. Chúc em hạnh phúc với cuộc sống của tôi.