Ảnh bìa của undefined
ảnh đại diện của undefined
c/neuconfessions
admin
5 năm trước
#15277: Người yêu của tôi – cô gái “ngành”. Em, Một cô gái phục vụ
Hình mô tả cho bài confession
#15277: Người yêu của tôi – cô gái “ngành”. Em, Một cô gái phục vụ phòng Karaoke hay cách mà người ta thường gọi là Đào, là tay vịn, là gái ngành… Tôi, một người con trai xuất thân từ miền quê nghèo Nghệ An, cuộc sống vất vả khiến tôi nhìn già dặn hơn các bạn cùng trang lứa. Ra Hà Nội đi học mang theo bao ước mơ, hoài bão thoát khỏi cảnh nghèo đói ở quê. Sau khi tốt nghiệp K51 NEU, tôi may mắn được nhận vào làm việc tại một tập đoàn viễn thông, sau 1 năm đi làm tôi tiếp tục <a href="https://confession.vn/9964-chac-nam-nay-minh-may-nhat-qua-at-minh-k54-moi-ra-truong-uoc-nua-nam-i-lam-luong-goi-la-tam-tam/" title="học" alt="học">học</a> cao học K23 cũng của NEU. Từ lúc đi làm, tôi cũng đã từng trải qua một vài mối tình với những cô gái ít tuổi hơn nhưng rồi cũng chỉ được một thời gian ngắn là chia tay vì tôi không thể chiều chuộng được họ. Và rồi, trong một lần đi nhậu với các bạn cao học, tôi đã gặp em. Em bước vào cùng những cô gái khác để đám bạn tôi chọn làm tay vịn. Lớp trưởng dắt em đến trước mặt tôi và bảo “ Của chú”. Thực sự tôi không thích nhưng nếu ngồi 1 mình thì lại làm mọi người mất vui nên đồng ý để em ngồi cùng. Tôi ấn tượng vì ngoại hình của em ( rất rất xinh), cách ăn nói hoạt bát và cực thông minh. Trong đám bạn tôi có nhiều người đến gạ gẫm nhưng em đều lắc đầu và bảo em không đi khách. Hôm đó tôi có xin số của em nhưng chắc vì có chút rượu nên cũng chẳng để ý bao giờ. Rồi một hôm, zalo hiện lên tin nhắn kết bạn. Một cô gái xinh xắn, mặc trên mình bộ đồng phục của một trường đại học có tiếng ở Hà Nội. Em chủ động nhắn tin hỏi thăm tôi, vì có ấn tượng từ lần gặp đầu tiên nên tôi nhớ ra ngay. Từ đấy, cứ mỗi lần buồn chuyện công việc, hay tán gái không thành công thì tôi đều nói chuyện với em. Lúc thì đi ăn, đi café, có hôm thì đi xem phim và hiển nhiên, tôi tuyệt đối tôn trọng em. Em kể với tôi về hoàn cảnh của em, về lý do đẩy em vào cái nghề này. Giữa chúng tôi gần như không có khoảng cách, không có sự giả dối vì tôi biết công việc của em, em mạnh mẽ đến mức một người đàn ông phải cảm thấy ghen tỵ. Gần hai năm quen em, tôi nhận ra mình đã yêu em từ lúc nào không hay. Em tốt nghiệp, ra trường, với mối quan hệ của mình, không khó khăn để tôi tìm cho em một công việc tại một cơ quan nhà nước. Vì tính chất công việc, tôi thường xuyên phải đi công tác, đi tiếp khách và nhiều lần tôi đưa em đi cùng, cũng xem như đi du lịch luôn. Tháng 7 vừa qua, công ty tôi tổ chức họp với đối tác tại Phú Quốc, tôi đưa em <a href="https://confession.vn/9974-nguoi-yeu-nhu-con-cho-v-tinh-la-khong-ke-au-vi-cung-chang-co-gi-vinh-quang-ma-ke-ra-v-nhung-ma/" title="đi cùng" alt="đi cùng">đi cùng</a> (tất nhiên là chỉ trong lúc ăn uống em mới đi cùng tôi, còn lại em khách sạn khác). Trong chuyến đi có một ông anh, là người làm việc lâu năm với tôi nhưng ở công ty đối tác. Sau bữa ăn cùng mọi người, anh này lại vỗ vai tôi và nói: - Dạo này đời sống cao thế, đi công tác mà cũng mang hàng đi theo cơ à? - Tôi ngơ ngác: Sao anh? Em không hiểu? - Gớm, lại còn bày đặt <a href="https://confession.vn/12488-thoi-gian-troi-qua-that-nhanh-moi-chop-mat-cai-ma-1-nam-oi-nguoi-a-o-lai-phia-sau-nhu-con-gio/" title="qua mắt" alt="qua mắt">qua mắt</a> anh. Ông ý nhếch mép. - Em thực sự không hiểu, bạn gái em đấy chứ có phải hàng họ j đâu? - OK! Tý anh gửi cho cái này. Ông ý vỗ vai tôi và đi vào khách sạn. Tối hôm đó, tôi vừa tắm xong thì ông ý gửi cho tôi 1 bức hình qua điện thoại. Bức hình chụp lại một đoạn chat trong group nào đó và trong đó có hình ảnh của em, hình em được người ta trao đổi cho nhau với lời giới thiệu là rau sạch. Tưởng chừng trời đất sụp đổ, tôi quẳng chiếc điện thoại có bức hình đó cho em đọc. Em khóc, em cố gắng giải thích với tôi đấy là chuyện trước đây, không liên quan gì tới hiện tại và em yêu tôi là thật lòng. Nhưng tôi làm gì còn tâm trí mà nghe thấy gì nữa. Tôi xin phép bỏ ngang cuộc họp và về Hà Nội trước vì lý do gia đình. Tôi và em đã tính đến chuyện làm đám cưới vào cuối năm nay. Tôi bán chiếc ô tô mà mình đã làm việc cật lực mới có được và mua một căn hộ để sau này vợ con tôi không phải đi thuê nhà. Tôi đã nỗ lực hết sức để có thể cho em một cuộc sống tốt hơn. Vậy mà giờ đây tôi có cảm giác như mọi lẽ sống của mình đều mất hết. Tôi chia tay em và xin nghỉ phép về quê để trấn tĩnh lại. Để học cách chấp nhận, hoặc là không………….. Nghệ An.2/8/2018.