admin
5 năm trước
#15207: "Mẹ ra đây ngồi cho vui...chứ ở nhà buồn lắm..." Mình khóa 50 của
#15207: "Mẹ ra đây ngồi cho vui...chứ ở nhà buồn lắm..."
Mình khóa 50 của trường, ra trường đi làm cũng gần chục năm và có những thành công nhất định trong cuộc sống. Hiện tại gia đình mình chỉ còn mẹ và 1 thằng cu em đang học nốt năm cuối đại học.
Gia đình mình ngày xưa thuần nông, cả gia đình chỉ xoay quanh mấy việc như chăn bò, chăm lợn, chăm gà và có 1 vườn rau...mẹ thì buôn bán rau củ quả ở chợ, còn bố thì làm thợ xây...khi thằng cu em lên 6 tuổi thì bố mất do tai nạn lao động. Từ ấy đến nay mình cùng mẹ chăm cu em, ngày thì 2 anh em đi học, mẹ đi ra chợ buôn bán, trưa mình tranh thủ về làm cơm giúp mẹ và cho em ăn xong anh em đi học, tối cả nhà lại quây quần, mẹ lại hỏi hôm đó có chuyện gì vui buồn kể cho mẹ nghe. Hồi đó nhà mình nghèo, chỉ đủ để nuôi anh em ăn học chứ ko tiết kiệm ra được đồng nào cả...thế là may lắm rồi, có lần mẹ ốm mà cũng phải vay tiền đi viện xong lại trả hết.
Ngày mình còn cấp 3, mẹ vẫn hay nói với mình và em rằng
- Sau này mẹ ước các con học hành xong, có công ăn việc làm rồi có 1 mái ấm gia đình hạnh phúc ko để các con của con, cháu của mẹ phải khổ nữa, ko như bố mẹ để các con khổ, không mua được nhiều quần áo, đồ đạc, tivi tủ lạnh như người ta...
Thời gian dần trôi qua, mình đỗ NEU và có học bổng từ trường + việc đi làm thêm trên này + chi tiêu tiết kiệm nên mẹ ko phải lo cho mình ăn học trên này nữa, mình còn gửi tiền về cho mẹ để nuôi em. Ra trường bằng giỏi, mình cố gắng xuất sắc nhưng ko đc vì bận <a href="https://confession.vn/11699-toi-nay-ang-ranh-rang-qua-nen-em-se-mang-chuyen-toi-qua-ra-ke-cho-moi-nguoi-nghe-em-phai-khang/" title="làm quá" alt="làm quá">làm quá</a>, ko có thời gian học...mình kiếm đc công việc phù hợp với mức lương cao và mình tiếp tục học cao học, vừa học vừa làm việc...số phận mình cũng may mắn khi cơ hội đến, mình kinh doanh 1 số mặt hàng cùng người bạn đại học và cũng có chút để dư ra, gửi về cho mẹ sửa sang nhà cửa, sắm đồ như ti vi, tủ lạnh, máy giặt...cả điều hòa nữa nhưng mẹ cũng chẳng dùng vì mẹ sống ko có những thứ đó từ xưa đến nay quen rồi...Còn em mình học cũng tốt nhưng nó lại thích đại học sư phạm nên đang học bên đó, mình hiện nay đã lo được cả cho mẹ, cho em mình cũng kêu mẹ là ko cần đi bán ở ngoài nữa, mình gửi tiền về cho mẹ vì mẹ cũng ko tiêu nhiều mà, điện nước mình thanh toán online hết. Nhiều khi nghĩ lại ngày xưa vất vả thế nào...để được như ngày hôm nay cũng hạnh phúc lắm. Có những hôm, đợt mới ra trường mình thức khuya thức hôm làm việc rồi bị ốm...phải nghỉ mấy ngày liền. Rồi những ngày mưa bão lúc sinh viên vẫn phải cắm mặt đi làm...giờ cũng đã ổn. Tương lai của thằng em chắc cũng sẽ kiếm đc 1 công việc phù hợp thôi...bản thân mình có lẽ đến giờ này cũng tính đến chuyện để dành cho bản thân và cưới xin trong thời gian tới đc rồi. Nhiều lúc muốn đón mẹ lên nhưng mẹ ko <a href="https://confession.vn/11304-hom-nay-oc-bai-viet-tren-neu-confessions-ve-nguoi-me-bi-tat-o-chan-khong-biet-chu-ra-ngan-hang/" title="lên" alt="lên">lên</a>, mẹ bảo ko quen với lại phải thờ quê cha đất tổ...
Hôm nay, lâu lâu mới về thăm mẹ vì công việc mình bận, thằng cu em thì vừa học vừa ở trên Hà Nội làm thêm, mình bắt nó làm như vậy cho quen đi...tự dưng đi qua chợ trên đường về nhà, thấy bóng dáng quen thuộc vì trời mưa to nên ko nhìn rõ, tiến tới thì hóa ra là mẹ, mẹ vẫn ngồi bán rau củ quả như ngày xưa...Vì mình mặc áo mưa nên mẹ cũng ko chú ý cho tới khi mình đến gần.
- Mẹ sao mẹ lại ra đây ngồi làm gì, con kêu mẹ ở nhà thôi mà.
- Mẹ ra đây ngồi cho vui...chứ ở nhà buồn lắm...
- Sao mẹ lại buồn, mẹ đi chơi cho vui chứ.
- <a href="https://confession.vn/ke-ve-ly-do-nghi-hoc-cua-ban-i/" title="Thì" alt="Thì">Thì</a> 2 đứa đi học hết rồi, mẹ ở nhà buồn nên ra đây bán cho vui...
Bỗng dưng thấy thương mẹ quá...bà con cô bác hàng xóm, mấy cô bán cùng mẹ ngày xưa còn bảo mình là "Mẹ mày ấy, sợ chúng mày lo lắng nên ko gọi điện thoại thôi, chứ mẹ nhớ 2 đứa mày lắm đấy mà ko về thăm mẹ..." Rồi nghĩ lại...cũng nhiều lúc vì cuốn vào công việc mà quên mất mẹ vẫn ở nhà và mong các con về...
Mình cũng ko biết khuyên gì các bạn, chắc chỉ có duy nhất 1 điều là dù các bạn có là ai, có làm gì, có thành công như nào thì hãy nhớ rằng...mình còn có gia đình, nhớ gọi hỏi thăm bố mẹ, chứ đừng như mình...cảm ơn các bạn đã đọc đến dòng này.