Ảnh bìa của undefined
ảnh đại diện của undefined
c/neuconfessions
admin
5 năm trước
#14955: Tình yêu và sự nghiệp lẽ nào "không đội trời chung"? Mình kể ra
Hình mô tả cho bài confession
#14955: Tình yêu và sự nghiệp lẽ nào "không đội trời chung"? Mình kể ra đây chỉ là vốn để giải bày sự đau và thất vọng mà thôi. Chúng mình đều là năm cuối NEU nhưng vì anh có một năm thi <a href="https://confession.vn/13657-ung-tin-qua-nhieu-vao-loi-con-gai-hom-truoc-1302-sat-ngay-valent/" title="lại nên" alt="lại nên">lại nên</a> định mệnh đã để hai chúng mình gặp, ghét, mến và rồi yêu nhau cũng ngần ấynăm thời sinh viên. Ai đang trong thời gian tay trong tay thời còn sinh viên chắc chắn đều thấy rằng việc được học cùng nhau, ôn thi cùng nhau, chờ đợi kết quả cùng nhau, hứa hẹn cùng nhau và cùng nhau đi trên những tuyến đường dài khắp mọi nẻo là điều hạnh phúc nhất rồi. Nhưng đó chỉ là khoảng thời gian đầu hoặc thậm chí khi đó chúng ta chỉ là những đứa sinh viên ngờ nghệch mà thôi. Những ngày tháng trôi dần về phía cuối thời đại học, khi mà gánh nặng cơm áo - gạo tiền không để ý cũng tự ồ ạt đến ngồi trên vai <a href="https://confession.vn/11014-minh-khong-nghi-co-ua-con-trai-nao-dam-tu-tin-cam-20k-i-hen-ho-voi-mot-ua-con-gai-nhung-hoa-ra/" title="tự khi" alt="tự khi">tự khi</a> nào không hay. Hai đứa cứ vô tình qua những dòng tin nhắn vội, những câu trả lời hời hợt, những mối quan tâm khác dần chiếm đi những chờ đợi tự bao giờ. Đến nỗi em tưởng như mình đang yêu lại một người nào khác không phải anh qua những lần hồi hộp và thất vọng khi không phải tin đến từ anh. Những năm yêu nhau, hai đứa đã đối mặt bao khó khăn, bắt đầu từ việc kỳ thị vùng miền, đến việc cố chấp cùng nhau giữ hai đầu dây từ hai phía gia đình cách nhau nghìn mét (người Bắc, kẻ Nam), rồi nào là sự đối lập nhau về lối sống,... kể cả người thứ ba vô tình và cố ý ngồi trên sợi chỉ thủy tinh nối hai đứa mình. Thực ra, bây giờ dù có khó khăn hay chúng ta đã được tự do mà quyết định rồi thì chuyện chúng mình cũng không thể viên mãn được. Không hờn, không giận, không ai ngăn cản, em vẫn vui vui đùa đùa, anh vẫn thản nhiên không mảy may, quan tâm. Tháng trước chúng ta rời đi trong sự ích kỷ từ phía anh. Chỉ đơn giản chúng ta lệch pha nhau quá. Anh lao đầu vào đi làm từ sáng đến khuya khi chưa thực sự tốt nghiệp. Em về quê gõ đầu trẻ cùng với mẹ <a href="https://confession.vn/10893-nen-lay-nguoi-yeu-minh-hay-lay-nguoi-minh-yeu-nen-lay-nguoi-co-nen-tang-gia-inh-hay-mot-nguoi/" title="như những" alt="như những">như những</a> mùa hè trước đó. Chúng ta không bên cạnh nhau, em chỉ biết chứ không thấy anh vất vả nhường nào. Anh biết mà không thấy em đau đáu ra sao khi không thể làm gì khác để có thể trọn vẹn cả tình yêu và gia đình. Anh trách em về nhà suy nghĩ linh tinh rồi nói anh vô tâm, anh đuổi em về quê sinh sống để em được sống hạnh phúc bên gia đình và không phải gái Nam làm dâu Bắc, anh cho rằng anh cần và thực sự cần thời gian cho sự nghiệp hơn là chúng ta bên cạnh nhau vào thời điểm này. Em trách anh bao lần vô ý làm em không thể trò chuyện lâu hơn với anh vì anh đang trăm công nghìn việc, em trách anh cho rằng em mong muốn sống một cuộc đời bình bình yên ổn bên ba mẹ, em trách anh đẩy em ra khỏi cuộc đời anh với cái lý do muôn thuở là vì sự nghiệp. Đôi khi em tự hỏi, sự nghiệp đáng giá bao nhiêu? Chỉ bằng sự hy sinh của anh và sự chờ đợi của em, hay đáng giá cả sự mất mát, đau khổ, chia ly và sự hận thù từ cả hai đứa. Có thể và nhất thiết con trai phải có nền tảng vững chắc, có tiền tài, danh vọng và nhiều thứ khác hơn nữa. Có thể và nhất thiết con gái cần được nương nhờ vào một người con trai đã có tất cả. Và anh đi theo quy luật trên của cuộc đời, còn em tự nguyện đi trái lại nhưng vẫn không níu giữ được anh. Nhiều người cho rằng tình yêu và sự nghiệp vốn không thể song hành. Tại sao em lại phá vỡ nó còn anh lại không có can đảm để làm được điều mà anh đã từng cam kết. Có chăng cuộc sống này là những điều mà ta không thể phá vỡ được quy luật thực sự của nó. Anh giờ làm gì, ra sao, đã ăn chưa, có mệt không hay đã có ai phá những giờ nghỉ ngơi, phá anh lúc anh đang làm chưa. Anh có rung động với họ không. Còn em chưa từng làm những điều trên và đã thực sự bước ra khỏi thế giới của anh rồi. Đây là nỗi lăn tăn của mình suốt 2 tháng vừa qua. Về mặt tâm lý mình cũng không còn sốc như cái đêm nhận được hình ảnh của anh ấy chụp với cô bạn thân và sau đó mình đã nhận được lời chia tay vì lý do sự nghiệp của anh ấy. Tâm sự trên mình không trách cô bạn kia, đó chỉ là cái cớ để anh khiến mình tức giận và sẵn đó lấy lý do chia tay qua tin nhắn trong khi mình đang không ở bên cạnh anh. Cuối cùng mình chỉ muốn hỏi các bạn nam, lẽ nào không thể cân bằng được tình yêu và sự nghiệp? Lẽ nào giữ lại một người lại khó khăn đến thế?