admin
5 năm trước
#14949: "EM ƯỚC MÌNH CHƯA TỪNG ĐƯỢC SINH RA! Em thấy thật ganh tị với
#14949: "EM ƯỚC MÌNH CHƯA TỪNG ĐƯỢC SINH RA!
Em thấy thật ganh tị với những đứa bạn cùng tuổi được sống với những sở thích và đam mê của mình! Em thì không, chúng nó tìm kiếm trường nào chúng nó thích để nộp, còn em...chọn trường có học phí thấp vì Em sợ ba mẹ không có đủ tiền nuôi em 4 năm đại học! Em luôn lo lắng và suy nghĩ rất nhiều. Người ngoài nói em là đứa biết lo xa còn với gia đình...em như đứa vô tích sự, ngu dốt, như thứ bỏ đi! 18 năm qua em chưa bao <a href="https://confession.vn/co-bao-nhieu-thien-than-ay-3/" title="giờ em" alt="giờ em">giờ em</a> tâm sự với gia đình về những gì em muốn, về những điều mà em coi là ước mơ vì có lẽ nói ra cũng chẳng ai nghe! Em im lặng- gia đình em bảo sao lúc nào cũng câm như hến. Em nói ra những điều em muốn nói- họ bảo em biết gì mà nói! 18 năm...em sống cuộc sống như vậy 18 năm rồi cũng quen dần, lúc nào cũng chỉ có 1 mình, lúc nào cũng tủi thân! Em luôn muốn được mua những thứ em muốn, ăn những món em thèm nhưng em luôn cố găng tiết kiệm vậy mà gia đình lúc nào cũng chửi mắng em là đứa ăn chơi đua đòi! Lâu lâu mới mua cái áo pun <a href="https://confession.vn/13881-crush-anh-sep-minh-k54-gai-xin-xinh-xan-moi-bap-chan-hoi-to-co-t/" title="đi học" alt="đi học">đi học</a> thêm thì gọi là đua đòi ạ? Mấy năm nay, em luôn tự tiết kiệm tiền mẹ cho ăn sáng để mua áo quần, trừ tiền mua đồ tết ra, 3 năm nay chưa bao giờ em ngã tay xin ba mẹ một đồng nào để mua những thứ em thích. Vì em biết riêng việc lo tiền học thêm cho em ba mẹ đã khổ lắm rồi! Em cũng chẳng dám ước ba mẹ cho em thứ gì cao sang hơn chỉ ước 1 lần ba mẹ hiểu em, luôn lắng nghe em tâm sự! Điều làm em buồn nhất là mk luôn bị anh chị gái mk hắt hủi, họ xem em như đứa thừa thải, chẳng xem em ra gì! Em không làm gì có lỗi cũng bị mắng, có lúc còn bị đánh! ""M biết gì mà nói"" ""m là đứa ngu như chó"" ""m chết đi"" ,... Em cố gắng gồng mình lên để nước mắt không phải chảy trước những lời nói đó, cũng không muốn để ai nhìn thấy em khóc. Lúc nào cũng cố chạy nhanh vào phòng, khoá cửa lại rồi mới khóc oà lên! Nhiều lúc em tự thấy mình thật đáng thương.Em chẳng biết mk đã làm gì nên tội nữa!
Năm nay em thi đại học, ba bảo em vào nhắn <a href="https://confession.vn/11672-khong-biet-tren-cai-the-gioi-nay-con-ai-21-ma-van-chua-co-manh-tinh-vat-vai-nao-khong-nhi-e-co/" title="tin hỏi" alt="tin hỏi">tin hỏi</a> anh trai để anh định hướng cho, em nhắn tin hỏi, anh em bảo ""lên mạng mà tìm""! Ngày đăng kí nguyện vọng, anh em nhắn tin ""chọn ngành gì rồi, gửi a xem"" em gửi những ngành em muốn vào, anh em mắng ""ai bảo m đi ngành đó, m biết tiền học nhiều lắm không, ai lo cho m nổi""! Lúc nhờ định hướng thì bảo em tự tìm, giờ lại chửi em! Nhưng em vẫn im lặng chấp nhận, em kiếm trường có học phí thấp để nộp!
Giờ em thi ĐH xong cả rồi, kết quả chẳng như mong muốn! Gia đình chửi rủa em, đè nén mọi áp lực lên em! Vì biết mk học k được giỏi nên em chấp nhận, em im lặng chịu đựng mọi thứ! Có lúc tuyệt vọng quá, em đã nghĩ đến việc mình sẽ tự tử, nhưng rồi nhờ những lời động viên, em bây giờ ổn hơn rồi! những lời động viên đó không phải từ gia đình mà từ những chị sinh viên em không hề quen biết trên fb! Lần đầu tiên trong đời em được ai đó an ủi! Hì. Nếu anh chị là người đang được gia đình yêu thương thì hãy trân trọng nhé! Vì đó là niềm mong ước của biết bao người, trong đó có em! "