admin
5 năm trước
#14482: Mình là 1 NEUer ra trường được gần 3 năm rồi. Sau khi ra
#14482: Mình là 1 NEUer ra trường được gần 3 năm rồi. Sau khi ra trường, mình làm 1 năm ở HN rồi chuyển về quê làm việc. Công việc hiện tại của mình có mức lương khá tốt và ổn định, chỉ có điều vì là công ty tư nhân nên chế độ không được tốt lắm và môi trường làm việc toàn COCC nên những đứa không có chỗ dựa như mình gần như phải chịu đè nén rất nhiều. Nhưng nói chung với quê mình, đó là công việc mơ ước của nhiều người rồi. Cuộc đời mình có lẽ sẽ êm đềm mà trôi đi nếu như mình không gặp anh. Trước khi mình quyết định về quê làm việc, mình gặp và yêu anh - chàng trai gốc HN hơn mình 2 tuổi. Ban đầu, mình do dự lắm. Vì đã quyết định nhận việc ở quê, tức là mình phải yêu xa, mà trước giờ mình chưa bao giờ nghĩ đến việc ấy. Ai yêu mà chẳng muốn được gần người yêu cả ngày. Hơn nữa, mình sợ khi mình về quê, cuộc sống của mình đã quá yên ổn, liệu đến lúc 2 đứa quyết định tiến xa hơn, mình phải chuyển <a href="https://confession.vn/12126-i-hoi-vo-thu-thuc-anh-la-khoa-49-neu-sinh-nam-89-anh-ke-lai-chut-chuyen-vui-i-hoi-vonoi-qua-ve/" title="lên" alt="lên">lên</a> HN sống, không bạn bè, người thân và công việc, một mình mình biết xoay sở thế nào. Và rồi chính anh là người khiến mình tin tưởng và đủ mạnh mẽ để chấp nhận duy trì mối tình ấy. Nhưng người tính không bằng trời tính. Bọn mình chia tay nhau sau 1 năm yêu xa. Có lẽ vì cả 2 đều quá mệt mỏi. Mình lại là đứa hay suy nghĩ nên nhiều khi trách móc anh chẳng vì điều gì. Lúc chia tay mình đau khổ lắm. Bởi mình chưa yêu ai nhiều như anh cả. Vả lại, mình đã xác định rõ ràng tương lai ra ngoài ấy với anh, giờ đột nhiên mọi thứ thay đổi, mình cảm giác chơi vơi lắm. Cứ nghĩ đến việc chẳng tìm được ai kiên nhẫn với mình như anh và phải gắn bó với công việc mình không yêu cả đời mình lại sợ hãi. Suốt 1 tháng đầu mình chẳng ăn uống được gì, ngủ cũng luôn mơ ác mộng. May sao mình có những người bạn tốt luôn bên cạnh mình, giúp mình vượt qua được sự khủng hoảng hậu chia tay ấy. Mình bắt đầu tập chấp nhận và xây dựng lại tương lai từ những viên gạch vỡ.
Biết mình chia tay, khá nhiều người bắt <a href="https://confession.vn/ban-toi-vo-tinh-gap-hai-em-tai-hanh-lang-ngoai-cantine-viet-huyet-hoc-va-truyen-mau-trung-uong-oi-ba/" title="đầu theo" alt="đầu theo">đầu theo</a> đuổi mình. Trong đó có một cậu bạn là kiên trì và khiến mình cảm thấy tin tưởng nhất. Trải qua một cuộc tình vào lúc thanh xuân tươi đẹp nhất mình gần như trai lì cảm xúc và chẳng thể có tình cảm với bất cứ ai cả. Nhưng bố mẹ mình thì liên tục giục mình lấy chồng vì cũng chẳng còn trẻ, công việc lại ổn định rồi. Thế nên mình đã nói thẳng với cậu bạn ấy rằng nếu cuối năm mình không yêu thêm ai cả thì đầu năm sau mình và cậu ấy sẽ kết hôn. Mình và cậu ấy chỉ thi thoảng nói chuyện vì thú thật mình không hề có cảm xúc với cậu ấy. Chỉ là mình đã gần như buông xuôi và chỉ mong muốn một người chồng hiền lành, biết nhường nhịn mình là đủ. Cậu ấy thì luôn bên cạnh mình, chờ đợi và quan tâm mình dù bị mình lạnh lùng đến thế nào.
Nhưng có lẽ cái sai nhất của mình là không thể buông bỏ tình cảm với người yêu cũ. Bọn mình vẫn giữ liên lạc, vid call khá thường xuyên và chia sẻ với nhau những rắc rối gặp phải. Như một thói quen, mình chỉ tâm sự với mình anh những <a href="https://confession.vn/10898-chuyen-ve-anh-trai-gia-inh-minh-co-4-nguoi-ba-me-anh-trai-va-minh-anh-trai-minh-hoc-neu-a-ra-t/" title="lúc mình" alt="lúc mình">lúc mình</a> gặp chuyện gì khủng hoảng. Mấy tháng gần đây, anh ngỏ ý muốn quay lại với mình vì cũng không yêu được ai khác ngoài mình cả. Ban đầu mình từ chối khá thẳng thắn vì mình không còn yêu anh nhiều như trước và mình đã xác định cuộc sống sau này của mình yên ổn đến thế nào rồi. Nhưng càng ngày mình càng nhận ra rằng, nếu không phải anh ấy thì sẽ chẳng có ai cho mình cảm giác hạnh phúc như vậy được nữa. Mình bắt đầu lung lay và phân vân rất nhiều. Nếu quay lại với anh, mình lại bắt đầu quay lại với sự phản đối của gia đình, bắt đầu thay đổi lại những suy nghĩ về tương lai không bạn bè, người thân ở một nơi đã thành xa lạ với mình. Và sẽ rất có lỗi với cậu bạn chờ đợi mình bao lâu nay. Mình chẳng biết phải quyết định thế nào nữa...