admin
5 năm trước
#14280: Lập gia đình khi còn đang là sinh viên :) Chào các bạn, tớ
#14280: Lập gia đình khi còn đang là sinh viên :)
Chào các bạn, tớ không phải sinh viên trường NEU, nhưng rất thích NEU cfs và đã theo dõi page từ hồi năm nhất cho đến bây giờ là năm thứ 4, sắp ra trường rồi :D Câu chuyện mà tớ muốn kể với các bạn ngày hôm nay là câu chuyện về chính tớ, về chồng tớ và cú đột phá bất ngờ trong đời của tớ, mà cho đến bây giờ tớ vẫn chưa tin cuộc đời mình lại có ngã rẽ như này.
Giới thiệu qua chút , tớ và chồng cùng tỉnh, cách nhau hơn 50km, quen nhau từ hồi tớ học năm hai, tớ 96 còn anh 92. Quen nhau qua group cung hoàng đạo (Ma Kết) , gặp nhau lần đầu trong một lần off group. Trước đó thì 2 đứa có nc nên khi gặp cũng dễ nc hơn. Ấn tượng đầu tiên về anh là người gì đâu mà gầy thế không biết, lại còn hay nói bậy, săm trổ đầy <a href="https://confession.vn/12346-trung-thu-goi-ien-ve-nha-c-me-a-me-lam-chi-o-trung-thu-bo-me-co-lam-chi-khong-me-me-ang-i-kham/" title="tay" alt="tay">tay</a>, uống rượu thì giỏi, nói thì thô tục -_- Còn anh nói ấn tượng đầu tiên về tớ là lùn, da trắng, nghịch ngợm, hài hước và nhây lầy =))) Tóm lại là lần gặp đầu thì tớ k có cảm tình lắm với anh, còn anh thì đổ gục tớ rồi. Sau đó là tháng ngày anh tán tỉnh tớ , ngày nào cũng nhắn tin, facetime, hỏi nọ hỏi kia, chửi nhau, trêu nhau, chọc tức nhau,, vân vân và mây mây. Thật sự thì tớ rất ghét những người uống rượu mà lại còn săm trổ nữa, nên những ngày đầu sau lần gặp ấy tớ k thích nc với anh lắm, kiểu có ác cảm ấy. Nhưng chẳng hiểu sao sau những tin nhắn trả lời cộc lốc và những cuộc gọi vẻn vẹn có mấy chục giây mà anh vẫn cứ kiên trì bám đuôi tớ. Nói chuyện với anh tớ thấy anh rất thật thà, có gì nói đó, anh không hiền, cũng hay nóng tính (cũng tại tớ bướng bỉnh nữa) , nhưng sau mỗi lần có cãi vã xích mích thì anh luôn là người làm lành trước và không giận lâu.
Suốt mấy tháng đầu cưa cẩm rủ rê, bỗng dưng anh mất tích 1 tuần, vẫn online fb , vẫn cmt trên các group, page nhưng không nhắn tin cho tớ nữa. Đến lúc ấy thì tớ mới thấy khó chịu bực bội, thực sự là người nc với mình hàng đêm tự dưng mất tích thì chắc chắn là ai cũng thấy khó chịu thôi, đúng không , đặc biệt là các bạn nữ? Tớ thề là lúc đấy tớ tức lắm,, muốn nhắn tin hỏi lí do lắm mà các bạn biết đấy, lòng tự trọng của bọn Ma kết cao lắm, sao nó lại tự hạ thấp bản thân mình được. Thế là tớ cũng im , đến ngày thứ 8, tớ vừa đi ra khỏi quầy (tớ làm thêm tại trung tâm thương mại) thì anh đứng ngay cửa cười tươi chào tớ. Bao nhiêu bực bội khó chịu chỉ muốn văng ra hết nhưng may mà tớ kìm nén được, chỉ hỏi một câu nhẹ nhàng: "sao anh lại ở đây?" cùng khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc. Anh chẳng nói gì, cầm tay tớ kéo đi. Cái cảm giác lúc ấy vừa vui lại vừa tức , tớ chẳng biết nên xử lí người đàn ông này thế nào. Thế là anh dẫn tớ lên xem phim. Lúc xem phim, đúng đoạn 2 nhân vật chính tỏ tình thì anh cũng lôi gói bimbim Ostar vị kim chi ra và nhìn tớ nói: " Làm bạn gái anh đi". Thề là lúc đấy buồn cười không tả được, nhìn gói bimbim cùng cái mặt ngu ngơ của anh tớ k nhịn được cười =))) Tớ tát yêu một cái bảo "Anh điên à? có ai đi Tỏ tình bằng bimbim như anh không??". Mặt anh đần thối ra xong nói "Ơ anh tưởng em thích bimbim" :)) mấy tháng quen nhau lần đầu tiên tớ thấy anh ngây thơ đáng yêu thế, bình thường hay nói giọng người lớn lắm. sau đấy tớ giật gói bimbim bóc ra ăn , còn anh cứ nhìn xong lại hỏi "thế em ăn là đồng ý rồi à?" . Tớ quay ra nhét cho cái bimbim vào mồm "Thế cũng phải hỏi à?" ANh cười tít mắt, và chúng tớ chính thức yêu nhau từ đấy :)) chắc nhiều bạn không tin nhưng hãy tin đi, sự thật đấy.
Vì anh là con trưởng, bố mẹ cũng hơn 50 cả rồi, anh lại 92 nữa, nghỉ học cũng lâu nên mọi người ở nhà giục lấy vợ ghê lắm. yêu nhau được 3 tháng, Anh có nói với tớ về việc kết hôn, đương nhiên là tớ gạt ngay rồi. Cưới xin quái gì lúc này? Đang đi học, đang vui chơi bạn bè tự do thoải mái lại bảo cưới?? Mà tớ thì từ trước đã sợ cái chuyện lấy chồng, nhìn mẹ, nhìn các chị đi lấy ck thấy khổ vcđ nên sợ lắm, cái lúc mà nhận ra có tình cảm với anh là đã sợ rồi, sợ vướng vào chuyện yêu đương sớm lại phải lấy chồng sớm thì bome =)) Lúc nào đi với bọn <a href="https://confession.vn/9966-yeu-1-chang-trai-khong-co-gi-trong-tay-e-sv-nam-3-truong-khac-ban-ny-e-bang-tuoi-hoc-truong-kin/" title="bạn cũng " alt="bạn cũng ">bạn cũng </a> to mồm tuyên bố "Tao sẽ lấy chồng muộn nhất , cho chúng mày có thời gian chuẩn bị tiền mừng". Haiz, đúng là đời chẳng nói trước đc điều gì. Bây giờ mình lại là con cưới đầu tiên trong tất cả hội bạn thân nhất, thân vừa, thân hơi hơi .... Lí do cưới ư? Vì bố anh bị ung thư giai đoạn cuối, bác sĩ nói không sống được lâu nữa, bố anh muốn thấy anh lập gia đình trước khi bố nhắm mắt xuôi tay. Thật sự thì nghe tin đấy tớ cũng hơi shock, cũng không biết phải làm thế nào :( Nếu cưới thì vieejc học của mình sẽ ra sao? Rồi tương lai sẽ thế nào? Tớ nói cho tớ thời gian suy nghĩ, và sau một tuần đắn <a href="https://confession.vn/10966-ke-hoach-cua-trai-hoan-hao-chi-em-a-e-thi-chu-ong-i-nhe-3-minh-k55-thuc-ra-thi-cai-kiep-fa-eo/" title="đo thì" alt="đo thì">đo thì</a> tớ quyết định nói với mẹ. Các bạn biết mẹ tớ nói gì không? Mẹ tớ chửi tớ như chửi chó và đương nhiên không đồng ý rồi =))) Tớ thì thương mẹ , nghe lời mẹ nên là nói chia tay. Đương nhiên là anh không đồng ý. Nhùng nhằng thêm 2 tuần níu kéo các thứ, tớ quyết định dẫn anh về nhà xem bố mẹ có đổi ý không. Ban đầu thì bố mẹ tớ khó chịu , nhưng sau vài lần thì thấy anh cũng tốt nên cũng xuôi xuôi. Rồi anh cũng dẫn tớ về nhà chơi. Cảm giác lần đầu đến nhà người yêu nó hồi hộp lo lắng một cách kinh khủng các bạn ạ :( Nhưng sự chân thành và hiếu khách của bố mẹ anh, em gái anh đã làm tiêu tan cái nỗi sợ ấy trong tớ. Tớ vẫn nhớ như in bác trai có nói với tớ một câu : "Bác chẳng sống được bao lâu nữa, bác chỉ mong thằng con trai duy nhất của bác có người thương để bác yên tâm về với các cụ. Nay thấy cháu bác rất là mừng , bác biết là khó khăn cho cháu, thằng H nhà bác tuy không học cao nhưng là người tử tế, cháu cứ yên tâm, bác rất vui nếu cháu gọi bác là bố" Lúc đấy nước mắt cứ thế là tuôn trào thôi. Vì gia đình tớ vốn khô khan, không tình cảm lắm nên khi thấy gia đình anh như này tớ thích lắm, cảm động lắm. Sau đó, hai bên gia đình gặp nhau và bàn chuyện đám cưới cho hai đứa. Tớ đã giấu chuyện này với tất cả đám bạn thân , chỉ đến khi ngày đã định, chuẩn bị chụp ảnh cưới tớ mới thông báo cho chúng nó. Tớ vẫn nhớ mặt của từng đứa lúc nghe tin , shock toàn tập =))) giờ nghĩ lại cũng thú vị đấy chứ.
Ôi mỏi tay quá, thôi bỏ qua đoạn chuẩn bị đám cưới và đám cưới nhé, tớ nói luôn một chút về cuộc sống hôn nhân sau đó , để còn đi ngủ, anh chồng tớ bắt đi ngủ rồi =)))
sau khi "Lấy chồng" tớ nghỉ làm thêm , chỉ ăn với học, ngày thường thì có ở phòng trọ của anh, nhưng tớ đi học nên rảnh nhiều nên toàn về nhà đẻ thôi =)) cuối tuần 2 vck dắt tay nhau về chơi với bố mẹ chồng. Anh đi làm cả ngày từ sáng đến tối, ăn luôn ở nhà hàng nên cũng không phải nấu nướng gì. chỉ về nhà ngủ thôi. Có chồng rồi thì sao nhỉ? Thì mình được nhiều tiền hơn chứ sao . Chẳng phải đi làm thêm vẫn có tiền tiêu, còn nhiều hơn gấp mấy lần so với đi làm thêm ấy =)) Rồi có thêm một cặp bố mẹ quan tâm nữa, ngày nào cũng gọi hỏi thăm bao giờ về, mỗi lần về nhà chồng là bố mẹ lại chuẩn bị cho bao nhiêu là rau củ quả ở nhà trồng và cơ man là sữa (Ba Vì mà :Đ) Từ khi lấy nhau, anh còn quan tâm tớ hơn cả lúc chưa cưới. Đi làm về mệt nhưng vẫn dọn nhà các thứ với tớ, còn Tranh làm với tớ chứ. ngày Trước đi làm về còn nhậu với bạn, nhưng từ khi có vợ là không đi nữa. Tớ ghét rượu chè thuốc lá, từ khi yêu đã bắt bỏ dần và đến giờ thì rượu uống ít, thuốc lá thay dần bằng kẹo caosu . Trc khi cưới toàn nghĩ cuộc sống hôn nhân u ám đen tối lắm, vậy mà đến nay đã cưới đc năm rồi và thấy cuộc sống thật sự hạnh phúc và màu hường :)) Có chồng lời cực mấy chị em ạ, có người rửa bát cho, có người lo lắng cho, có ng tự nguyện đưa tiền cho mình tiêu , đêm có người để ôm để gác chân, rồi có người sửa điện nước free nữa chứ. tuy có nhiều lúc cũng xích mích vì tớ còn trẻ con nhưng anh vẫn luôn nhẹ nhàng và tha thứ. Trước yêu nhau thì đợi từng ngày từng giờ mng ngóng để gặp nhau , bây giờ tối nào cũng đc nhìn thấy nhau rồi. Tuy anh cũng ít nói nhưng bù lại tớ nói nhiều nên cuộc sống cũng vui vẻ k nhàm chán =)) Không biết sau này anh có thay đổi gì không nhưng trước mắt như vậy là hạnh phúc rồi. Có điều đi học hơi ngại vì các bạn trêu có chồng , và chơi bời bạn bè cung k đc thoải mái nữa. Mỗi lần hai bên gia đình có công việc thì mình chẳng biết phải làm như thế nào, hầu hết là anh chỉ bảo. Mà cưới xong lắm công việc thế không biết -_- Bố anh thì đã mất sau khi 2 đứa cưới được 8 tháng, nhiều hơn hẳn 6 tháng so với dự tính của bác sĩ. Mẹ anh cũng rất hiền và hiểu chuyện, thương tớ như con gái. Em gái anh thì cũng hợp tính, hai chị em hay tâm sự và đi mua sắm. Em cũng có ny rồi , sang năm cũng cưới thôi, tiếc là bố không sống được đến lúc em lên xe hoa :(
Thôi tớ phải ôm chồng ngủ đây. Anh k đợi đc tớ ngáy khò khò rồi , nhìn cái mặt ghét thế không biết.