Ảnh bìa của undefined
ảnh đại diện của undefined
c/neuconfessions
admin
5 năm trước
#14187: CHỊ KHÓ QUÊN ANH ẤY ĐẾN THẾ…. Tôi quen chị vào một ngày mưa,
Hình mô tả cho bài confession
#14187: CHỊ KHÓ QUÊN ANH ẤY ĐẾN THẾ…. Tôi quen chị vào một ngày mưa, ngày đó, tôi mới vào năm 1 ĐH còn chị là sinh viên năm cuối. Hôm đó, tôi không đem theo áo mưa hay ô gì hết mà trời thì mưa rất lớn. Chợt lúc đó, tôi bắt gặp chị, chị đưa cho tôi chiếc ô chị cầm trên tay và bảo tôi cầm lấy không ướt vì giờ chị cũng lên bus rồi nên không lo ướt nữa. Lúc đó thực sự thấy cảm ơn chị rất nhiều và chỉ mong có ngày gặp lại để nói lời cảm ơn đến chị. Rồi thật tình cờ, hóa ra tôi và chị học cùng trường, một ngày gặp chị trên sân trường, cả 2 đều nhận ra nhau, tôi nói cảm ơn chị và rồi chúng tôi dần trở thành chị em thân thiết từ đó. Nhưng câu chuyện tôi muốn nói ở đây không phải là về chị em tôi mà là về chị, về tình cảm, về thanh xuân của chị, một câu chuyện buồn mà mỗi lần nghĩ lại tôi lại muốn khóc, thấy buồn, thấy thương chị rất nhiều. Tôi còn muốn xuất bản một cuốn sách, một bộ phim về chị và tôi sẽ cố gắng thực hiện điều đó. Thời còn là sinh viên chị có một anh bạn rất thân, 2 người thân nhau đến mức mọi người vẫn nghĩ họ là một đôi và thực sự tôi cũng thấy anh chị ấy rất đẹp đôi. Chị ấy là một người rất đặc biệt, người khiến tôi ngưỡng mộ về mọi thứ, chị xinh đẹp, đáng yêu thông minh và nhất là đối xử với mọi người vô cùng tốt và có lẽ những người con trai bên cạnh chị có đôi khi chỉ là vì sự ngưỡng mộ đó chứ chưa chắc đó đã là tình yêu. Với anh bạn này, chị vẫn nghĩ đó là tri kỷ, là tình bạn đẹp nhất của mình, chị tin vào thứ gọi là tình bạn thân khác giới đó. Thế nhưng, đến một ngày, anh tỏ tình với chị, chị bỡ ngỡ, bàng hoàng vì đó là lần đầu tiên chị biết có người thích mình và ngỏ ý với chị. Nhưng chị đã từ chối và muốn đó chỉ là tình bạn, bới trước giờ chị chưa từng có cảm giác với ai, và <a href="https://confession.vn/12450-thay-oi-em-yeu-anh-truoc-khi-ke-toi-cung-an-o-lam-co-the-cac-ban-se-xem-toi-de-dai-hay-la-tham/" title="tình cảm" alt="tình cảm">tình cảm</a> của chị đối với anh chị không chắc đó là tình yêu hay chỉ là tình bạn. Sau lời tỏ tình đó, 2 người vẫn tiếp tục là bạn của nhau, xem mọi thứ như bình thường, họ vẫn đi ăn, đi chơi cùng nhau, chia sẻ và quan tâm nhau và chính sự quan tâm của anh ấy đã khiến chị phải suy nghĩ kỹ lại về tình cảm của mình và rồi chị chợt nhận ra chị đã yêu anh từ lúc nào không biết, chị nói với tôi rằng mỗi lần được gặp anh là chị lại thấy thứ cảm xúc đó trào lên và chị dự định sẽ nói với anh điều đó, nói với anh rằng chị đã yêu anh.. Thế nhưng, thật buồn, thật thương chị khi chị chưa kịp nói điều đó thì anh ấy lại nói với chị rằng anh đã quen một cô gái mới và có tình cảm với người đó, anh đã không còn thích chị nữa, tình cảm của anh với chị giờ chỉ là tình bạn mà thôi, anh còn kể với chị về cô gái đó mà không hề biết rằng mỗi lần anh kể là mỗi lần chị đau. Chị chia sẻ với tôi, chị gặp tôi và rồi khóc nức nở, tôi chưa bao giờ thấy chị như vậy, chưa bao giờ thấy chị yếu đuối như thế, bởi lúc nào chị cũng là một cô gái mạnh mẽ và vui tươi. Tôi hiểu đây là cú sốc rất lớn với chị, tôi chỉ biết khuyên chị là hãy mạnh mẽ lên và cố gắng vượt qua điều này. Anh đã thích một người khác nhưng vẫn muốn là bạn với chị nhưng chị thì không muốn như thế, chị nghĩ tụi chị nên dừng lại, chị nói với anh rằng chị đã yêu anh và chị không muốn anh chị tiếp tục như thế, chị sợ chị sẽ yêu anh nhiều hơn và sợ rằng chị sẽ không đủ mạnh mẽ để đối mặt với sự thực đó. Ngày anh chị trở thành người xa lạ chị khóc rất nhiều, tôi an ủi, đưa chị đi chơi, đi ăn những thứ chị thích nhưng gần như chị đã quá đau lòng, chị đã không còn như trước nữa, chị sống khép mình hơn, ít cười hơn, khuôn mặt chị lúc nào cũng đầy những nỗi buồn, nỗi nhớ, chị lao đầu vào làm việc, nỗ lực để quên đi mọi chuyện trong quá khứ, để chôn giấu đi những kỷ niệm đẹp đẽ <a href="https://confession.vn/11275-em-khong-thuong-anh-thi-hay-thuong-con-em-nhe-chao-cac-ban-minh-la-k50neu-hom-nay-viet-cfs-nay/" title="thời thanh" alt="thời thanh">thời thanh</a> xuân của chị, của một mối tình đầu đẹp đẽ nhưng thật buồn. Thời gian qua đi, tôi cứ ngỡ chị đã quên được điều này, chị ngày càng thành công, trở thành quản lý, có nhiều người quan tâm, ngưỡng mộ và muốn tiến tới với chị nhưng không phải như vậy, chị vẫn nhớ về người cũ, về anh ấy, về những kỷ niệm họ có với nhau, gặp tôi chị vẫn kể lại những kỷ niệm đẹp của 2 anh chị, suốt nhiều năm không liên lạc nhưng chị vẫn nhớ anh, vẫn dõi theo anh, còn anh thì không biết có còn nhớ đến chị hay không. Nghe chị kể tôi chỉ biết khóc và ôm lấy chị. Chị khuyên tôi đừng như chị, nếu như có tình cảm với ai thì hãy mạnh mẽ thổ lộ với người đó, nếu ai đó có tình cảm với mình thì hãy trân trọng nó, đừng để khi mọi thứ mất đi như chị rồi mới thấy nuối tiếc thì không còn ý nghĩa gì nữa. Chị nói với tôi đừng tin vào tình bạn khác giới như chị để rồi đến lúc mình yêu người ấy thì sẽ thật đau khổ. Tôi không biết rằng thời gian đã trôi qua lâu như vậy nhưng trong chị vẫn còn nỗi đau lớn đến thế, chị bảo hàng ngày chị vẫn đến những nơi anh chị từng đến để nhớ về kỷ niệm của 2 người và rồi lần nào chị cũng khóc. … Rồi càng đau, càng buồn hơn khi chị gặp tai nạn, chị phải nằm viện một thời gian dài, tối nào ở lại viện chăm chị tôi cũng thấy chị khóc, đúng là tình yêu làm chị thay đổi, làm chị yếu đuối đến không ngờ, chị vẫn không thể quên được anh ấy, còn anh thì không biết rằng chị đau như thế, chị bị thương như thế nào… Tôi buồn, tôi thương <a href="https://confession.vn/13447-cuoi-vo-va-nhung-ieu-suong-kho-cua-toi-toi-nam-nay-moi-28-tuoi-t/" title="chị" alt="chị">chị</a>, tôi chỉ ước mình là con trai để có thể yêu thương chị, che chở cho một người con gái tốt như chị. Sau một thời gian dài nằm viện, chị chợt thông báo với tôi rằng chị sẽ đi du học, đó là ước mơ từ rất lâu của chị, chị nói chị sẽ cố quên anh, sẽ thành công, sẽ sống vì gia đình, vì những người thân yêu của chị, chị muốn bố mẹ chị luôn sống vui vẻ và hạnh phúc, chị không muốn vì chị mà họ phải phiền lòng. Tôi không muốn chị đi, tôi không biết liệu rằng chị đi có quên được anh ấy không, chị có đủ mạnh mẽ hay không, ai sẽ chia sẻ với chị những lúc chị buồn… Nhưng rồi chị vẫn quyết định đi, rời khỏi Việt Nam một thời gian để thay đổi, để thành công. Câu chuyện còn rất dài, cảm ơn mọi người đã đọc bài của mình, vì văn mình kém nên không thể truyền tải được hết câu chuyện về chị ấy, một người rất đặc biệt, người chị, người thầy và người bạn của mình. Mọi người nghĩ rằng chị sẽ nhận được một kết quả như thế nào? Mình sẽ tâm sự tiếp với mọi người nếu như mọi người muốn nghe tiếp câu chuyện về chị và anh ấy nhé.