Ảnh bìa của undefined
ảnh đại diện của undefined
c/neuconfessions
admin
5 năm trước
#14018 - NHẢY VIỆC Hôm nay em gái mình thông báo: Em mới chuyển việc.
Hình mô tả cho bài confession
#14018 - NHẢY VIỆC Hôm nay em gái mình thông báo: Em mới chuyển việc. - Tại sao lại chuyển việc? - Vì em chán việc cũ rồi. Vì em <a href="https://confession.vn/10453-tai-sao-anh-khong-niu-keo-chi-minh-k55-neu-anh-trai-minh-k52-anh-tung-yeu-1-chi-cung-hoc-cap-3/" title="thích" alt="thích">thích</a> việc mới hơn. Vì việc này lương cao hơn. Vì chỗ làm mới to hơn... - Những lí do cũ rích! Lần thứ mấy trong năm rồi? - Dạ lần 5. Khi mới ra trường, với tấm bằng giỏi và có chút kinh nghiệm hoạt động xã hội, em mình dễ dàng <a href="https://confession.vn/133-noi-nhuc-khi-khong-the-lam-gi-ke-thu-3-em-va-anh-ay-yeu-nhau-hon-1/" title="được tuyển" alt="được tuyển">được tuyển</a> vào một công ty logistics. Ngày đầu tiên đi làm về nó hào hứng kể đủ chuyện, rằng anh giám đốc điềm đạm chững chạc, chị trưởng phòng tận tình, các anh chị làm việc cùng thì vui vẻ nhiệt tình. Công ty như thiên đường, em mình hừng hực khí thế tuổi trẻ, mình nghĩ nó sẽ yêu công việc lắm. Một tuần sau mình thấy nó không vui như trước nữa, không véo von khen công ty em tuyệt vời lắm nữa. Một tháng sau nó bảo với mình: Em đi làm chán muốn chết. Cả ngày chỉ có gọi điện gửi mail chào hàng. Làm mãi thấy chán toàn ngồi lướt web. Lâu lâu hẹn gặp được một khách hàng, đi cafe nói chuyện, rồi cũng chẳng có kết quả gì. Em shock quá. Đi làm chán quá. Em muốn bỏ việc. Mình bảo: Tại sao lại phải bỏ? Em đã cố gắng hết sức chưa? Bỏ rồi thì làm gì? - Em cố hết sức rồi. Nhưng em thấy việc này không hợp với em. Em sẽ tìm việc mới. Em có bằng giỏi thì sợ gì. Kệ em. Nhưng mình không đồng ý, mình bảo nó phải kiên trì, mới đi làm đã chán, mới thấy khó một tí đã bỏ, thì sau này làm được gì. Nó im im không nói. Rồi sau một tháng nữa, nó tuyên bố đã chuyển sang một công ty khác. Mình giận vô cùng, nhưng chuyện đã rồi nên nhắc nó lần này hãy cố gắng hơn, chứ hơi một tí đã nản thì chẳng làm được gì đâu. <a href="https://confession.vn/au-nam-au-thang/" title="Nó bảo" alt="Nó bảo">Nó bảo</a> mình cứ yên tâm, đừng lo cho nó, có bằng giỏi thì sợ gì... Rồi lần hai, lần ba... Riết rồi mình không hỏi nó nữa. Mình chờ ngày nó nhìn ra cái sai của nó. Em gái mình là một người quảng giao, năng động, khéo ăn nói, nên mình không lấy làm lạ khi nó dễ dàng tìm việc trong khi nhiều bạn bè của nó đến giờ vẫn thất nghiệp. Nhưng nó là đứa cả thèm chóng chán. Làm cái gì ngắn hạn thì được, dốc tâm dốc sức như là muốn gắn trọn cuộc đời, nhưng được một thời gian là chán, là oải, là sẵn sàng vứt bỏ, quên mất những công sức đã bỏ ra. Ngày mình học cấp 2, đứa bạn mình có kể về cô của nó với một niềm tự hào không giấu nổi: Cô tao á? Trời ơi giỏi lắm. Mới ra trường có nửa năm mà đi làm qua tới 4 công ty rồi. Cô tao thích làm ở đâu là được ở đấy, không thích cái nghỉ luôn. Mình nghe nó nói mà phục cô nó quá trời. Trên tivi người ta chả bảo đầy người thất nghiệp, thế mà cô nó thích làm đâu thì làm, giỏi ơi là giỏi. Ngày mình mới đi làm, đôi khi mình cũng nản vô cùng. Nhiều việc khó, làm mãi không ra kết quả. Nhiều việc nhàm, làm mãi thành quen vẫn phải làm không được bỏ. Nhiều lúc muốn nghỉ, tìm một thứ gì đó thực-sự-hợp với mình. Nhưng bố dạy: Thực ra, con không làm việc này, con có thể làm việc khác. Nhưng con có bao giờ nghĩ, để có một vị trí trong công ty, con đã trải qua những gì chưa? Con phải học hành vất vả, con phải tìm hiểu về công việc, tìm hiểu về công ty, phải cạnh tranh với bao nhiêu người khác... Bản thân con đã tốn công sức rất nhiều. Về phía lãnh đạo của con, họ đã mất công tuyển con vào, đặt niềm tin lên con, tốn bao nhiêu chi phí đào tạo, trong thời gian thử việc bản chất cũng chỉ là học việc mà con vẫn được lĩnh lương... Quan hệ công ty và nhân viên là một sự hợp tác có thoả thuận. Con có thể nghỉ và tìm việc khác. Họ có thể cho con nghỉ và tìm người khác. Nhưng khi cả hai chưa thực sự cố gắng vì nhau, cố gắng cùng nhau, thì sao biết sẽ làm được những gì. Gần gũi thân thiết như vợ chồng, yêu thương như anh em, gắn bó như cha con mà cũng còn có lúc không hợp ý nữa là... Nếu mới thấy khó một chút đã bỏ, thì lấy đâu ra những tập thể vững mạnh. Con chưa cố gắng hết sức, làm sao con biết con có làm tốt hay không? Bây giờ mình tuyển nhân viên, mình gặp rất nhiều bạn như thế này: Có bằng giỏi hoặc thậm chí là xuất sắc, kiến thức ổn, kĩ năng ok, khi đi nộp hồ sơ luôn có một câu là "em cảm thấy em rất phù hợp với vị trí mà công ty đang tuyển"; khi phỏng vấn giãi bày là "em đã tìm hiểu công ty và công việc rất kĩ càng, em thấy em là người xứng đáng nhất, nếu được tuyển em hứa sẽ hết lòng vì công ty, cùng anh chị xây dựng một tổ chức vững mạnh"; khi được tuyển vào làm thì chia sẻ "em hứa sẽ gắn bó lâu dài"; trong quá trình làm việc thì cảm thán "em yêu công việc này quá, em rất thích được làm việc cùng anh chị, em cảm ơn anh chị đã giúp đỡ em, em sẽ cố gắng hơn nữa"... Toàn là lời hay ý đẹp! Nhưng sau một hoặc hai tháng, khi chưa hết thời gian thử việc, các bạn bỗng dưng mất hút, để lại email xin nghỉ với muôn vàn lí do: bận, không thu xếp được thời gian, ốm, không đủ khả năng đáp ứng công việc, mong anh chị tìm được người phù hợp hơn, hy vọng được gặp lại anh chị vào một thời điểm khác! Cái thời điểm để mình được gặp lại các bạn đó là khi nào thì mình chưa biết, bởi sau khi lĩnh tháng lương cuối cùng, các bạn chưa bao giờ chủ động quay lại... Nhưng mình biết là, sau khi nghỉ việc, có bạn vào ngay một công ty Nhà nước, có bạn đi du học, có bạn thì vẫn "nhảy việc"... Bây giờ, mỗi đợt tuyển dụng mình lại thấy xuất hiện kha khá các bộ hồ sơ của những bạn trong vòng 2 năm đổi tới gần chục công ty. Gọi đến phỏng vấn thì nói giời nói biển. Hỏi cụ thể từng vấn đề mới thấy thành ra chẳng biết gì. Cái gì cũng kinh qua, tưởng mình am hiểu cả thiên hạ. Nhưng thực ra, chẳng có nổi một cái nghề. Cầm tấm bằng Đại học tưởng mình to, rờ tới kiến thức thấy thiếu chỗ nọ hụt chỗ kia, không biết sao phải bù đắp cho vừa. Vì đã bao giờ làm chuyên tâm và dài lâu được một cái gì để mà tích luỹ kinh nghiệm. Nhìn những bạn như vậy, mình vừa giận vừa buồn. Hôm nay, mình nói với em gái một điều mà bố từng dạy: Khi con bước chân vào doanh nghiệp, là cả hai đã đặt niềm tin và trách nhiệm lên nhau. Con chưa chứng minh được gì mà đã vội vàng đơn phương gỡ bỏ niềm tin và trách nhiệm đó, thì sẽ tới lúc chẳng ai trao niềm tin cho con nữa. Khi con không liên tục làm một công việc trong tối thiểu 3 năm, con sẽ chẳng thể có nổi một cái nghề, sẽ tới lúc con chẳng có một tổ chức để thuộc về và chẳng nhảy đi đâu được nữa! _____________________ Nguồn: UEB confession